Thân mình Vi Oanh cứng đờ, bàn tay cầm nghiên mực hơi khựng lại một chút, không khỏi nhìn về phía Hoàng Hậu.
Việt Thanh Huy hơi hơi nhíu mi, đôi mắt thanh lãnh phủ kín mấy phần không vui.
Nàng vốn lãnh đạm đoan chính, khi không nói lời nào như vậy làm cho người ta cảm thấy uy nghi và lạnh như băng, như bị giam trong băng tuyết.
Đèn đuốc khẽ lay động, Hoàng Hậu tay cầm tấu chương, ngồi ngay ngắn trên nhuyễn tháp của đế vương, từ trên cao nhìn xuống Tiêu Thiên Tuyết.
Bị Hoàng Hậu nhìn chăm chú như thế, da đầu Tiêu Thiên Tuyết đều đã tê rần.
Nàng cũng không muốn tới đây, nhưng mà Hoàng đế ở phía sau càng đáng sợ! Tựa như hai lão hổ đang tranh cướp một miếng thịt vậy...... Oanh Oanh chính là miếng thịt bị tranh cướp kia!
Đột nhiên thấy lo lắng cho bạn tốt, áp lực lớn quá!
Sau một lúc lâu, Việt Thanh Huy hờ hững nói:"Oanh Oanh, ngươi đi đi."
Vi Oanh không hề cử động, rất muốn kháng cự việc này, Cung Đấu Cơ đúng lúc nhắc nhở:"Kí chủ, mười điểm thể chất nha."
Vì nhiệm vụ, nàng đành phải yên lặng thở dài, chậm rãi đi đến chỗ Tiêu Thiên Tuyết, cùng Tiêu Thiên Tuyết đi vào tẩm điện mà đế vương ở.
Tiêu Thiên Tuyết nhỏ giọng nói:"Oanh Oanh, ngươi giống một miếng thịt lắm nha."
Vi Oanh: "Hả?"
Đây là kiểu so sánh thần kỳ gì thế.
Hoàng đế đem chính điện nhường cho Việt Thanh Huy phê duyệt tấu chương, chính mình thì ở trong một gian phòng nhỏ ở bên cạnh.
Vi Oanh một khi bước vào cửa phòng liền cảm thấy một luồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nhat-dinh-phai-lam-hac-nguyet-quang-cua-ten-hon-quan-nay/777749/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.