Một vầng trăng tròn lạnh lẽo treo trên bầu trời.
Vi Oanh lặng lẽ trở lại bữa tiệc, ngồi xuống cạnh Tiêu Thiên Tuyết, khi ngẩng đầu nhìn, không sai biệt lắm mọi người đã đến đầy đủ.
Trong cung nhiều quy củ, chỗ ngồi trong bữa tiệc cũng nghiêm khắc dựa theo cấp bậc, trên cùng là chỗ của Thái Hậu và Hoàng Thượng, Hoàng Hậu, sau đó đến tam phi, sắp xếp đến chỗ Vi Oanh và Tiêu Thiên Tuyết cũng chỉ có một góc nhỏ bên trái.
Tiêu Thiên Tuyết: "Oanh Oanh, vừa rồi ngươi đi đâu thế?"
Vi Oanh: "Ngắm chim."
Tiêu Thiên Tuyết nhìn lên trời, muốn tìm dấu vết con chim nào đó từ tấm màn đêm đen xì: "Chim đâu?"
Vi Oanh như bị thi nhân nhập, tình cảm dạt dào đọc diễn cảm: "Trên trời không lưu lại dấu cánh, nhưng ta đây đã bay qua."
Tiêu Thiên Tuyết vỗ tay cho nàng, sau đó nói: "Bên khoé miệng không lưu lại hài cốt của bánh đậu đỏ, nhưng ta đã ăn rồi?"
Vi Oanh: "......Đối hay lắm."
Tiêu Thiên Tuyết: "Hí hí."
Cung Đấu Cơ nhìn không nổi nữ chủ tuỳ thời đều ở trạng thái tan nát hình tượng, nó thật muốn quỳ xuống cầu xin kí chủ cách nữ chủ xa một chút.
Vi Oanh nhắm mắt nhớ lại tình tiết kịch bản, từ sau khi nàng không luyện múa nữa, Hiền phi không cần phải bận tâm một người trụ cột kém như nàng, đặc biệt thiết kế một màn múa kiếm độ khó rất cao dành riêng cho Tiêu Thiên Tuyết. Ở trong nguyên tác, bữa tiệc Trung Thu ngắm trăng này, Tiêu Thiên Tuyết múa kiếm hiên ngang anh khí, bóng kiếm như tuyết, trùng hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nhat-dinh-phai-lam-hac-nguyet-quang-cua-ten-hon-quan-nay/777744/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.