Cung Đấu Cơ:.....Kí chủ, ngươi cười nguy hiểm quá.
Mắt Vi Oanh cong cong.
Để nàng suy nghĩ một chút, nên làm cho hoàng đế [Gặp sắc nảy lòng tham] với cây hoa quế kia, biểu diễn vở kịch tình yêu với một cái cây giữa ban ngày, hay là dùng một thẻ [Nhất kiến chung tình] hoặc [Hai con đâm loạn] với hồ nước để khiến hắn nhảy vào hồ bơi nhỉ.
Trong lòng Cung Đấu Cơ thế mà lại có chút may mắn hoàng đế tránh được một kiếp: "Kí chủ, Hoàng đế đã đi rồi."
Vi Oanh nghe thế liền cảm thấy mất mát, bĩu môi: "Vậy thì tiếc quá, kiếp sống cung đấu của ta lại gặp phải chút trở ngại nho nhỏ."
Cung Đấu Cơ nhịn không được thầm phỉ nhổ:.....Ngươi đâu phải muốn làm cung đấu! Ta nhổ, ngươi rõ ràng là muốn chơi đùa!
Lúc này, Vân Thiều và Phúc Thọ đã rời khỏi Ngự Cảnh Hiên, đi giữa vô số tường cung.
Cho dù biết Tiêu Thiên Tuyết không phải người kia, cho dù biết......Nàng siết chặt bàn tay, nhẹ nhàng nhắm mắt.
Vẫn cứ muốn nhìn nhiều một chút.
Chỉ là không biết vì sao, nhìn khuôn mặt kia của Tiêu Thiên Tuyết, ánh mắt của nàng sẽ dần dần chuyển qua thiếu nữ khác. Vân Thiều phiền muộn xoa xoa mày, nhớ tới dáng vẻ thiếu nữ tối qua ho đến nước mắt lưng tròng, lại cả bộ dáng nàng biếng nhác ôm tay áo cười, vừa cười vừa cắn hạt dưa, quai hàm phình phình, càng nghĩ càng thấy bức bối khó chịu, trên gương mặt vốn tú mỹ lại là một mảnh âm trầm.
Phúc Thọ cẩn thận nói: "Vị tú nữ kia, quả thật quá giống........"
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nhat-dinh-phai-lam-hac-nguyet-quang-cua-ten-hon-quan-nay/777727/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.