Tô Quân cau mày quay đầu nhìn điểm xuất phát, đằng sau cậu là một kết giới tỏa ra ánh sáng trắng ngăn cách hai thế giới.
Chỉ có thể vào, không thể đi ra.
Có rất nhiều người mặc quần áo hiện đại đi vào căn nhà bỏ hoang giống cậu, trên mặt họ chẳng biểu hiện cảm xúc nào.
Sau đó họ tập trung về phía cổng thành, tự động xếp thành một hàng.
Cổng thành bằng gạch xanh mở ra, hai con diều hâu giữ cổng quét mắt qua đoàn người bằng đôi mắt sắc như dao.
Sau khi vượt qua vòng kiểm tra danh tính, mỗi người sẽ được phát một tấm bài gỗ khắc tên mình.
Tòa thành cổ này rất kỳ quái, mặc dù những người đi vào đều mặc quần áo hiện đại nhưng người bên trong đều mặc trang phục cổ đại.
Tô Quân cũng giả vờ như mình đã mất ý thức, loạng choạng đi theo những người khác đến xếp hàng trước cổng thành.
Cậu muốn trà trộn vào trong để điều tra.
Trong cổng thành đột nhiên có chiếc xe ngựa lao ra, người đi đường không kịp tránh, bị vó ngựa húc vào bụng, giẫm nát.
Chết ngay tại chỗ.
Mặt đất đột nhiên cuộn lên như đầm lầy, nuốt chửng lấy cái xác.
Chỉ để lại một tấm bài gỗ trống trơn.
Sự việc xảy ra quá nhanh, Tô Quân không kịp cứu người đó.
Cậu khó chịu nhìn chiếc xe ngựa chở tử tù.
Các tử tù đều đeo gông trên cổ, hầu hết vẫn còn tỉnh táo.
Họ vùng vẫy để thoát khỏi xiềng xích, hoảng loạn hét lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nguyet-lao-khong-lam-nua/3384668/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.