Sáu giờ sáng, cây xương rồng báo thức đặt bên giường đúng giờ vang lên.
"Tô Quân, dậy đi làm thôi. Giá nhà ở trung tâm Thiên Đình là 100 nghìn 1 mét vuông mà ví tiền của mày thì trống rỗng, mày còn ngủ gì mà ngủ!..."
Tô Quân lăn qua lăn lại trên giường như lật trứng, cuối cùng rúc đầu xuống dưới gối bịt kín tai mình lại.
Gào không đến một phút, cây xương rồng báo thức do phòng nghiên cứu khoa học cấp cao của Thiên Đình phát minh ra liền nhảy lên trên giường, hướng gai nhọn trên thân đến vào cái mông lộ ra dưới chăn của Tô Quân.
Sau đó dùng sức đâm thật mạnh.
Đôi mắt Tô Quân vốn đang mơ mơ màng màng nhắm chặt, đột nhiên mở lớn, mấy sợi tóc ngốc trên đầu dựng thẳng lên.
Cậu nặng nề hít vào một ngụm khí lạnh, tay duỗi ra sau tắt báo thức xương rồng rồi ném nó lên đầu giường.
Nỗi khổ của thần tiên bắt đầu từ nỗi khổ phải thức dậy mỗi ngày.
Đánh răng rửa mặt xong, Tô Quân mở "Nhật ký công việc Nguyệt Lão", trang đầu tiên xuất hiện nhiệm vụ Tần Vô Duyên giao từ xa cho cậu: tìm hiểu kỹ Lục Thịnh ở cự ly gần
Tìm hiểu kỹ Lục Thịnh ở cự ly gần?
Tô Quân liếc nhìn xích tơ hồng ở trên bàn, có chút mù mờ.
Cậu vốn nghĩ chỉ cần đeo xích tơ hồng vào tay hai người, sau đó quan sát 7749 ngày, chỉ cần bảo đảm xích không tuột ra là được.
Cậu khổ não vò đầu bứt tóc mình, nhỏ giọng lẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nguyet-lao-khong-lam-nua/2433756/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.