Người đàn ông đưa cho Tịch Tuyết con dao ngắn quỷ dị đó, mỉm cười nói với cô: 
"Ta cho cô thời gian 1 tháng, hy vọng 1 tháng sau ta có thể chúc mừng cô có thể khôi phục dung nhan xinh đẹp của mình." 
Ngay khi Tịch Tuyết run rẩy đưa tay nhận lấy con dao, chuôi dao đã bị Lục Việt đoạt trước. 
Lục Việt nắm chắc chuôi dao, vừa nhanh vừa chuẩn xác đâm lại người đàn ông một nhát. 
Hắn lạnh lùng nói: "Nếu đã đến rồi thì không cần đi nữa." 
Tấm gương sau lưng người đàn ông chậm rãi kết thành một tầng băng dày, chiếc đồng hồ cát trên bàn biến thành một cái xích quấn vào tay hắn ta. 
Lưỡi dao ngắn và sắc bén chỉ cách ngực hắn một gang tay. 
Đôi mắt người đàn ông trầm xuống, người này rốt cuộc đến đây từ lúc nào... 
Hắn thế nhưng không hề phát giác. 
Người đàn ông thâm trầm nhìn Lục Việt đeo mặt nạ, mặc áo choàng đen, cười nhẹ: 
"Sở Giám Phạt đại nhân, hân hạnh, hân hạnh." 
Hắn vừa cất giọng, con bạch xà khắc trên con dao phân thành 10 con rắn trắng lao ra khỏi cán dao. Chúng há miệng, để lộ ra những chiếc răng nanh chứa đầy nọc độc, trực tiếp bổ nhào về phía Lục Việt. 
Bạch xà vừa lao tới, trên cổ tay Lục Việt đã bùng lên một ngọn lửa mãnh liệt như vũ bão, thiêu rụi tất cả thành tro bụi. 
Lục Việt không hề biến sắc, tay vẫn nắm chặt con dao, đâm thật sâu vào lồng ngực người đàn ông. 
Người đàn ông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nguyet-lao-khong-lam-nua/2433748/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.