Thẩm Xuyên đã trở thành một hồn ma.
Ngày trước y không biết nếu trở thành một hồn ma sẽ có tư vị như thế nào, hóa ra lại khá nhàn rỗi.
Ngọc Tịnh Yên nuôi y trong một chiếc bình sứ nhỏ, ngày ngày đem ra truyền cho y một chút pháp lực, hai người sống trong một căn nhà hoang tận sâu trong rừng ở trần gian, ban đêm Thẩm Xuyên chui khỏi bình hóng một chút gió mát, ban ngày lại ở yên một chỗ.
Ngọc Tịnh Yên chống cằm cười: "Thì ra gương mặt ở thời hiện đại của ngươi lại như vậy."
Thẩm Xuyên cúi đầu xuống không trả lời, gương mặt này không đẹp bằng người đó...
Ngọc Tịnh Yên biết y đang nghĩ gì liền nhẹ giọng an ủi: "Nhưng cũng rất dễ nhìn mà, ngươi xem tạo hình cổ trang cũng không đến nỗi, hơn nữa đôi mắt xanh thế này nhìn rất tây nha, rất đẹp."
Thẩm Xuyên khẽ sờ lên đôi mắt của mình, không hiểu sao sau khi uống Lục Sinh Đan, sau khi chết đi hồn bị tách rời khỏi thân xác mà màu mắt vẫn y nguyên như vậy, không có cách nào xóa bỏ. Mà thôi mặc kệ, đằng nào cũng chỉ là một hồn ma, mắt như thế nào cũng đâu còn quan trọng nữa.
Đã trở thành hồn ma rồi nhưng vẫn có ý thức nên vẫn không ngừng nhớ đến người đó. Nhiều lúc Ngọc Tịnh Yên hỏi: "Sao ngươi không đi tìm hắn?"
Không phải là y không muốn, chỉ là một hồn ma không thể bước vào quỷ giới, cho dù có bước vào được y cũng không dám.
Y không biết đối diện với hắn như thế nào.
Đến năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nguyen-vi-nguoi-ma-hoa-thanh-quy/883389/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.