Thẩm Xuyên bây giờ đâu giống như ngày trước, dù nhìn thấy gần một ngàn người sống sờ sờ bị hắn bắt nhốt để chuẩn bị cho pháp trận điên rồ kia cũng chỉ thoáng giật mình, sau đó lấy lại bình tĩnh như xưa hỏi: "Tiểu Yên của ta đâu?"
"Ngươi sao phải nóng vội như vậy?" Nhiễm Cảnh ung dung cợt nhả, Mộng Quỷ dưới chân lăn lăn như một con thú, hắn có vẻ thấy phiền phức lấy chân đạp nó ra.
Yến Thanh Ngọc không phải là người có lòng kiên nhẫn, không muốn đôi co lập tức triệu ra một thanh kiếm, chỉ về phía hắn quát: "Đừng có nhiều lời, muốn ra tay thì động thủ đi!"
Nhiễm Cảnh thở dài: "Các ngươi thật là nóng tính, lại không nhìn xem đây là chỗ của ai! Muốn gặp người? Được thôi." Hắn nhìn qua Mộng Quỷ ra lệnh: "Lôi chúng ra đây."
Mộng Quỷ nhe nhe hàm răng tỏ vẻ bất mãn, đôi mắt không tròng vừa luộm thuộm vừa xấu xí nhìn vào cực kỳ ghê tởm, với bộ dạng này còn muốn dụi dụi người hắn, Nhiễm Cảnh tức giận mặc kệ trước mặt con bao nhiêu người, đá nó lăn đi một vòng quát: "Còn không nhanh đi!"
Mộng Quỷ tỏ vẻ hụt hẫng lủi thủi đi vào trong góc tối phía sau, một lúc sau nó vừa lôi vừa kéo hai người đang hôn mê bất tỉnh ra ngoài, Thẩm Xuyên vừa nhìn đã biết chính là Ngọc Tịnh Yên và Tử Linh Lan sốt ruột hẳn lên, nhưng vẫn cố tỏ ra vẻ bình tĩnh: "Ngươi muốn thế nào mới thả người?"
"Quả nhiên nói chuyện với người biết điều dễ hơn hẳn." Hắn vừa nói vừa liếc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nguyen-vi-nguoi-ma-hoa-thanh-quy/883379/chuong-76.html