Thấy đám tu sĩ bước gần đến chỗ này, hai người cũng chẳng trốn nữa đành ung dung bước ra. Thẩm Xuyên dơ một tay lên làm động tác vẫy chào, sau đó cười nói: "Ây thật là có duyên, lại gặp mấy vị thần tiên xinh đẹp."
Ánh mắt cậu mang theo ý cười, giọng nói dễ nghe, cử chỉ thân thiện. Ngoại trừ đôi mắt xanh, cùng một người đeo mặt nạ lạnh lùng đứng phía sau thì nhìn qua chẳng có điểm gì khả nghi.
Người vừa lớn tiếng lúc nãy lại đứng ra trước, chĩa kiếm hướng thẳng hai người lớn giọng: "Các ngươi là kẻ nào, nửa đêm nửa hôm lén lút lên núi Trường Bạch này là có mục đích gì?"
"Ta có lén lút à?" Thẩm Xuyên nhún vai trả lời: "Ta và Huyền Mặc quang minh chính đại đi lên, các người lại nói hai ta lén lút?"
Người kia tức giận: "Nếu không lén lút thì hai ngươi ở góc đó làm gì? Không có âm mưu việc gì phải trốn?"
Thẩm Xuyên cười lớn, liếc sang Huyền Mặc miệng hơi nhếch lên hỏi lại: "Ta với hắn làm chuyện hoan ái cũng phải báo lại cho các ngươi à?"
Huyền Mặc: "........"
"Ngươi... ở lãnh địa của tiên giới mà dám làm mấy chuyện này... ngươi ... ngươi..." Mặt vị sư huynh tức giận đến xanh ngắt, tay cầm kiếm cũng run cả lên, lắp bắp mãi mới nặn ra một câu: "Các ngươi đúng thật là đồ vô liêm sỉ!"
"Ha ha ha." Thẩm Xuyên bật cười thành tiếng, quay qua hơi huých vào vai Huyền Mặc chỉ chỉ: "Ngươi xem mấy tiểu đạo sĩ này đáng yêu ghê, ta đùa một chút đã giận vậy rồi, mắng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nguyen-vi-nguoi-ma-hoa-thanh-quy/883371/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.