Không làm gì mà tự dưng ông ta thành ra như vậy?
Thẩm Xuyên hơi nhíu mày nhìn Huyền Mặc, nhưng hắn đã không nói thật cậu cũng không vạch trần ra làm gì. Nhìn lão đạo sĩ mặt mũi be bét máu, miệng không ngừng ú a ú ớ muốn bò lại gần bám lấy chân mình, Thẩm Xuyên nhảy dựng lên chạy ra sau Huyền Mặc lắp bắp nói: "Ông ta thành như vậy rồi nên xử lý thế nào đây?"
"Cứ mang ném ra ngoài đường là được, sáng ngày mai mọi người tự khắc sẽ nhìn thấy."
"Chúng ta cứ thế lôi ông ta đi?"
"Không cần ông ta khác tự đi." Thẩm Xuyên nhìn lão đạo sĩ lăn lộn như vậy, còn không biết ông ta tự mình đi như thế nào thì Huyền Mặc vừa dứt lời, lão đạo sĩ bình tĩnh hơn hẳn, đôi mắt trở nên vô hồn ngoan ngoãn cầm con cóc to bằng đầu người bế lên trên tay lững thững đi ra ngoài.
Thẩm Xuyên há hốc mồm, không hiểu sao đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng lo sợ nhìn Huyền Mặc, tính ra ở hiện đại cậu cũng đã xem nhiều phim, trong đó khi muốn thuần phục ma quỷ không phải cần đánh nhau rất ác liệt hay sao? Tại sao Huyền Mặc lại làm đơn giản như thế, cậu còn không nhìn thấy hắn vung tay đến một cái, rốt cuộc người này thân phận thế nào?
"Ca ca làm sao vậy?"
"A." Thẩm Xuyên còn đang suy nghĩ thất thần thì bị một bàn tay lạnh ngắt chộp lấy, cả người giật mình như muốn nhảy dựng lên vô thức lùi về sau vài bước. Nhìn nét mặt hoảng sợ của cậu, Huyền Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nguyen-vi-nguoi-ma-hoa-thanh-quy/247973/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.