Vương Trường Hỉ ngay ở phía trên áp trận cũng phi thường kinh hãi, mắt lộ ra sát cơ.Vốn đang dự định thu phục Dạ Ma để học viện sử dụng, cũng có thể tăng cường thực lực cho học viện. Nhưng hiện tại người này quá mức cường đại, quá mức nguy hiểm, lưu lại hậu hoạn vô tận, vẫn nên giết đi cho xong chuyện."Dạ Ma, nhận lấy cái chết!" Vương Trường Hỉ điều khiển phi kiếm bay thấp xuống, mang theo vạn quân chi thế.Lâm Bắc Phàm cảm nhận được nguy cơ, cầm Giang Hạ lên ngăn cản.Trong mắt Vương Trường Hỉ có chút do dự xoắn xuýt, nhưng sau đó, ánh mắt hắn ta lại kiên định, phi kiếm tiếp tục rơi xuống.Cùng lúc đó, một vị lão sư áp trận khác cũng đánh ra một ma pháp.Hoàn toàn không để ý tới Giang Hạ trong tay Lâm Bắc Phàm."Hai lão gia hỏa này quá hung ác!" Lâm Bắc Phàm thầm mắng một tiếng.Hắn chỉ muốn tìm người thử chiêu, cũng không thật sự muốn giết người. Đối phương nghĩ lầm hắn là đại địch, muốn giết hắn, nhưng trái lại hắn không thể đánh chết bọn họ, vô duyên vô cớ tiêu hao lực lượng của học viện và nhân loại.Nhưng, nhất định phải để bọn hắn chịu giáo huấn.Ta không thể vô duyên cớ bị ức hiếp.Thế là, Lâm Bắc Phàm vứt Giang Hạ trên tay xuống. Hai bàn tay ra thò, lần nữa phóng xuất linh phù.Áp chế hai lão gia hỏa thực lực kém nhất cũng phải đạt đến nhị giai, mạnh nhất là Vương Trường Hỉ còn là tam giai tu chân giả, thực lực khó lường, cho nên Lâm Bắc Phàm hút ra 1/10 nguyên khí trong người, thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nguyen-than-co-the-ky-thac-thien-dao/1028430/chuong-34.html