Có bút ký chỉ dẫn, Diệp Sở một mực xâm nhập nhưng đương nhiên càng gần trung tâm thì sát khí càng khủng bố. Diệp Sở ngẫu nhiên cũng đi nhầm và đụng phải lực lượng khủng bố, may có Nhược Thủy và Tình Văn Đình ra tay thì hắn mới an toàn. 
Sát khí dày đặc. Càng gần trung tâm thì sát khí khủng bố khiến cho Đại tu hành giả cũng phải đau đầu và cẩn thận từng li từng tí, dốc toàn lực bảo vệ bản thân ngăn sát khí xâm nhập nhưng linh khí bản thân vẫn bị sát khí ăn mòn, điều này khiến họ cảm thấy cố hết sức cũng khó có thể chịu đựng nổi. 
Nhưng điều khiến cho họ hiếu kỳ nhất là, tuy dẫn đầu nhưng Diệp Sở vẫn đi lại tự nhiên, cho dù mặt mày lấm lem nhưng vẫn sống tốt. 
Điều này làm mọi người không nhịn được liếc nhau, ai cũng đều thấy vẻ ngạc nhiên trong mắt đối phương. Họ thầm nghĩ, nếu sắc mặt người bình thường mà biến thành như vậy thì đã sớm chết từ lâu rồi, thế nhưng thằng này vẫn đi lại tự nhiên. 
Nhược Thủy đồng dạng cũng kinh dị, trong mắt thoáng lộ vẻ suy tư. 
Diệp Sở đi đầu, hiện giờ hắn cũng cảm thấy khá kiệt sức. Tuy hắn có thể chất đặc thù nhưng đối mặt với sát khí hung mãnh trùng kích liên tục thì toàn thân vẫn vô cùng khó chịu, thậm chí hô hấp cũng khó khăn. Tuy chưa đến mức lấy mạng của hắn nhưng đau khổ thì vẫn phải chịu. 
Cơ thể đau đớn lại làm cho Diệp Sở nghĩ đến bút ký của vị Sát linh giả kia, luyện hóa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ngu-thien-kieu/874745/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.