Cả bọn Diệp Sở nghênh ngang bỏ đi, để lại Hứa hầu và Du Hỏa Văn sắc mặt âm trầm. Du Hỏa Văn hít sâu một hơi, phất tay ra hiệu cho Du bá bước tới: “Đi xem tòa biệt viện nào tốt nhất, rồi giao cho Diệp Sở!” 
“Vâng!” Du bá làm sao không hiểu Diệp Sở là người không thể dây vào, biết lão gia đang nổi dóa nên không dám đợi lâu, bèn vội vàng chạy đi xem tất cả các tòa biệt viện. 
“Hầu gia, người này rốt cuộc là ai? Lại thân mật với các công tử tiểu thư của Đại Hầu phủ như vậy? Hơn nữa, Mao hầu gia và Hoàng hầu gia hai người có mâu thuẫn ai cũng biết, nhưng Hoàng Lâm và Mao Vân lại đồng thời giao hảo với Diệp Sở như vậy?!” Du Hỏa Văn nghi ngờ mà hỏi. 
Hứa hầu thầm mắng lớn, tự nhủ nếu như mình biết thì còn đi chọc hắn sao? Hứa hầu không khỏi nhìn Du Đan, vừa mới ngăn cản Du Hỏa Văn mà dò hỏi: “Đan nhi, ngươi biết thân phận Diệp Sở?” 
Du Đan thấy Du gia như một đống phế liệu thì ngược lại còn thở phào nhẹ nhõm, thầm nhủ nếu so với những vụ đập phá trước kia của bọn họ, hiện giờ chỉ nát mấy gian phòng thì tính làm gì? Chỉ cần không mang vạ là tốt rồi! Xem ra, đúng như Bàng Thiệu nói, Diệp Sở đã cho nàng thể diện khá lớn rồi! 
“Con cũng vậy, không biết thân phận cụ thể của hắn. Có điều, hắn và đám con ông cháu cha đi lại vô cùng thân mật, rất nhiều tiểu thư ở danh viện Hoàng thành cũng vui lòng thân mật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ngu-thien-kieu/874703/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.