Tô Dung nghe được ngôn ngữ dâm ô đê tiện của Diệp Sở và Bàng Thiệu rốt cuộc không nhịn được mà đứng phắt dậy, đụng vào bàn phát ra một tiếng vang thật lớn suýt hất đổ cả bộ đồ trà, dọa cho Diệp Sở và Bàng Thiệu đang khề khà trà rượu phải nhảy dựng. 
“Chúng tôi đã có thể đi được chưa?” Ánh mắt lạnh lùng trong trẻo của Tô Dung mang theo vài phần chán ghét, thầm nghĩ nếu không vì Trương Tố Nhi thì có có quỷ mới thèm ngồi cùng một chỗ với thể loại bại hoại ăn chơi trác táng thế này. 
Bàng Thiệu cười tà tà xoay đầu nhìn lại, thấy Tô Dung đang đứng, đôi chân thon dài, làn da sáng bóng như tuyết, chiếc quần dài bó sát lộ ra cặp mông đẹp, thân hình kiều mị, điển hình cho thiếu nữ thanh xuân nhan sắc động lòng người. Đôi mi dài khẽ run, vẻ giận dữ lẫn xấu hổ tràn đầy trong đôi mắt mị hoặc nhưng lạnh lẽo. 
Bàng Thiệu coi như đã gặp được nhiều mỹ nhân nhưng cũng không nhịn được mà nổi lên cảm giác kinh diễm. Giai nhân như vậy, dù không thể ăn nhưng được nhìn cũng no mắt, sướng người. 
“Gấp cái gì? Khó mà gặp được những thiếu niên tài tuấn như chúng ta, để các ngươi tiếp rượu cũng là một điều may mắn!” Bàng Thiệu đổi ngay vẻ hi hi ha ha ban đầu, thần sắc bắt đầu âm lãnh. Hắn vênh váo tự đắc đã quen, chưa từng có ai dám hô to gọi nhỏ với hắn. Dù có là mỹ nhân, trước mặt hắn cũng không được quyền này! 
“Chuyện đồng ý với các người chúng ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ngu-thien-kieu/248457/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.