Trải qua chuyện lần trước trên xe ngựa, không khí giữahai người lúc đó lâm vào tình trạng căng thẳng.
Man Tiểu Tri đương nhiên là giận hành động của hắn làmcho mình nằm không trên xe ngựa hơn nửa tháng mới có thể ngồi xuống, mà BăngNhược Húc cũng tức giận đầy mình .
Hắn rõ ràng có phân phó nha hoàn trong phủ ở xe ngựachờ nhưng hắn không nhớ đã phân phó cho ai, một năm mới tuyển một lần gia nhân,làm sao nhớ rõ được nha đầu chết tiệt kia là ai, nói hai lần nhưng tiểu ngốcnghếch đánh chết cũng không tin còn muốn hắn tìm nhân chứng đến, tức giận hắnđến nghiến chặt răng.
Tức giận, hắn cũng có điểm chột dạ, không phủ nhận làhắn có suy nghĩ muốn chỉnh nàng, nhưng không dự đoán được làm nàng tức giận nhưvậy, bị bệnh suốt hơn nửa tháng, ngay cả ăn hộ tâm hoàn hắn làm cũng vô dụng.Hơn nửa tháng nay, tiểu ngốc nghếch luôn không nhìn mặt hắn.
Băng Nhược Húc bĩu môi. Không có sắc mặt tốt xem aikhó chịu hơn ai? Tiểu ngốc nghếch lần đầu tiên gặp mặt chính là dùng bộ dángnày đối với hắn, hắn cũng sẽ như vậy! Giống như đứa trẻ giận dỗi, hắn quay mặtnhìn cửa sổ.
Xe ngựa vẫn đang thong thả đi tới, nằm đã lâu, nàngnhịn không được, nhúc nhích người, toàn thân cứng ngắc, có chút khó chịu.
Hạ thể đột nhiên truyền đến chút đau đớn, Man Tiểu Tringhiêng thân mình còn chút vô lực đến mã phu cách nhau một tấm ván gỗ, “Trầnđại ca”
“Tiểu thư, có việc sao?” Mã phu hỏi lại.
“Trần đại ca, ngừng một chút được không? Ta muốn…” Sắcmặt ửng đỏ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ngoc-than-y/82287/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.