Lệ Thâm chờ tới lúc chạng vạng tối mới gọi điện thoại, Cù Đông Trần đang cùng bằng hữu uống rượu, Lệ Thâm nói cho hắn biết, “Tôi đã trở về.”
Cù Đông Trần nắm điện thoại, trên mặt không có biểu tình gì, hắn ừ một tiếng, nói, đã biết.
Lệ Thâm hỏi hắn, cậu ở quán bar? Tại sao nghe có chút ầm ĩ.
Cù Đông Trần không nhịn được nhíu mày lại, hít một hơi thuốc lá nhân tiện nói, “Tôi còn có việc, cúp trước.”
Tiếp đó không chờ Lệ Thâm nói xong liền cúp điện thoại.
“Làm sao, ai lại chọc cậu tức giận?” Thường thiếu trước tiên nhìn thấy Cù Đông Trần nhận cú điện thoại sau đó sắc mặt cũng không tốt, nửa là trêu chọc nửa là quan tâm hỏi một câu.
Hắn và Cù Đông Trần xem như là bằng hữu không tệ, ở trên phương diện làm ăn cũng là đồng bạn, cho nên hai người thỉnh thoảng ước hẹn ra ngoài cùng nhau tụ tập.
Cù Đông Trần phiền chán uống một hớp rượu, hỏi một đằng trả lời một nẻo nhìn hắn nói, “Quãng thời gian trước không phải anh nói muốn giới thiệu cho tôi biết mấy vị bằng hữu mới sao, tại sao hôm nay không mang đến?”
Thường thiếu trước tiên xì một tiếng bật cười, “Tôi nhắc đến là dựa theo khẩu vị này nọ, còn chuyện kéo lang xứng (làm mối đó) tôi lại không làm được.”
Cù Đông Trần xoa xoa huyệt thái dương đau đớn, nói, “Bên cạnh tôi à, chỉ có mấy cái nương pháo (chỉ người ẻo lả),muốn sạch một chút cũng không tìm được, thật mẹ nó.”
“Cậu cũng không phải là thật tâm muốn tìm, ” Thường thiếu trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nghi-mot-dang-noi-mot-neo/81775/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.