Cù Đông Trần sắc mặt không tốt ai cũng nhìn ra, trước lúc họp khuôn mặt hắn vẫn lạnh nhạt, tuy nói ngày thường Cù Đông Trần nghiêm túc thận trọng, nhưng người ở bên cạnh đều biết, lúc hắn tức giận cùng với lúc không tức giận kỳ thực khác biệt rất lớn, giống như hiện tại, chỉ là một phần công tác báo cáo đơn giản, hắn cũng có thể lôi ra một đống khuyết điểm của đối phương, cái gì mà phương thức thuyết minh không đúng, số liệu giả tạo, hắn cố ý tìm cớ ai cũng biết, ai bảo hắn là lão đại, cho nên chỉ có thể cúi đầu để hắn mắng.
Chờ Cù Đông Trần mắng xong, mới nói, “Được rồi, về sau nghiêm túc một chút, chỉ là viết chữ cũng có thể viết sai.” Nói xong đem báo cáo nặng nề vứt lên trên bàn.
Người kia và thư ký của Cù Đông Trần yên lặng liếc nhau một cái, cầm báo cáo cúi đầu rời khỏi.
“Buổi chiều sắp xếp việc gì?” Cù Đông Trần phiền lòng châm một điếu thuốc, thanh âm bình tĩnh hỏi thư ký.
Thư ký trả lời cẩn thận từng li từng tí một, “Buổi chiều ngài và Cù tổng có hẹn cùng nhau ăn cơm.”
“Hôm nay?” Cù Đông Trần như là sửng sốt một chút, ngước mắt nhìn tờ lịch trình bày trên bàn làm việc, như là đã quên mất hôm nay là ngày mấy.
“Là hôm nay, vừa rồi thư ký giám đốc còn gọi điện thoại qua đây, ngài đang họp nên không nhận được, anh ta nói địa điểm vẫn là chỗ cũ.”
Cù Đông Trần hút thuốc gật đầu một cái, nói, “Tôi biết rồi, cậu ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nghi-mot-dang-noi-mot-neo/81770/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.