Lúc Lệ Thâm gọi điện thoại tới di động đối phương, người kia quả thật kinh ngạc không nhỏ, Lệ Thâm nói, “Tề ca, em muốn phiền anh giúp em điều tra một sự kiện, liên quan tới hai năm trước.”
Bất kể như thế nào, Lệ Thâm nghĩ, hắn nhất định phải biết được chân tướng, cho dù chân tướng ấy xé ra máu me đầm đìa, hắn cũng không hối hận.
Hắn không thể nào tiếp thu bất kỳ sự tính kế cùng lừa dối nào, huống chi đó là thứ hắn trả giá cả chân tâm lẫn tình cảm, ngày đó Hứa Dĩnh khóc lóc nói với hắn mỗi một câu đều khiến hắn cảm thấy như mình đang ở trong mộng, Lệ Thâm nhắm hai mắt hít một hơi thật sâu, rút ra một điếu thuốc đánh, bởi vì năm đó nhất thời phẫn nộ, hắn không bảo vệ tốt Hứa Dĩnh, khiến Hứa Dĩnh vì hắn chịu đựng biến cố như vậy, Lệ Thâm nghĩ, lần này, bất kể là ai, hắn cũng sẽ không để Hứa Dĩnh vì hắn mà bị thương tổn. Mà kẻ núp trong bóng tối khởi xướng, hắn nhất định sẽ tìm ra gã, bất kể là ai.
Qua mấy ngày, Hứa Dĩnh đột nhiên gọi điện thoại cho hắn, ngữ khí hoang mang, cô nói, “A Thâm, em dường như bị người theo dõi,”
Lệ Thâm hô hấp một trận, hắn nắm điện thoại đi tới hành lang đơn vị, trầm giọng hỏi, “Em bây giờ ở đâu?”
Hắn nhớ lúc trước Hứa Dĩnh có nhắc tới, nếu như để người ta biết chân tướng, đối phương nhất định sẽ gây bất lợi cho cô, Lệ Thâm nhéo sống mũi không để cho mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nghi-mot-dang-noi-mot-neo/2244665/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.