Chỉ mỗi Thất Ảnh biết John Smith chính là chủ nhân đáng kính của họ.(Edit: chủ nhân lo*)
Nếu cả Ảnh Viên biết được sự thật cay đắng ấy, mọi người hẳn sẽ thất vọng lắm.
Gamma cho rằng mình đã đúng khi nhìn thấy một Alpha khép mắt bơ phờ đầy mệt mỏi.
Ngọn lửa cháy rừng rực bên trong lò sưởi.
“Ngài ấy làm vậy hẳn là có lý do riêng…”(Edit: Nó muốn tiền thôi lý do qq j @@)
“Ta cũng nghĩ vậy.”
“Ngài ấy không có ý định bỏ rơi chúng ta mà, phải không?”
“Ngài ấy sẽ không bao giờ làm vậy.”
“Có lẽ thế…?”
Những đoạn hội thoại nhàm chán trên cứ lặp đi lặp lại không ngừng.
Dù Gamma đã an ủi cô ấy rất nhiều lần nhưng Alpha lại ngày càng u sầu.
Gamma cũng giống như Alpha vậy, cô cũng buồn lắm.
Alpha không thể đưa ra quyết định sáng suốt và quyết đoán như thường lệ được nữa.
Giờ chỉ còn mỗi Gamma điều hành cả Ảnh Viên mà thôi, chính vì thế cô không thể gục ngã vào lúc này được.
Gamma một mình gánh toàn bộ trọng trách điều hành công ty không một phút ngơi nghỉ.
Quầng thâm dưới mắt cùng hai má hóp lại vì mệt mỏi của cô không thể nào che dấu dưới lớp trang điểm được nữa, cô đã đến giới hạn của mình rồi.
Gamma lắng nghe từng lời của Alpha, cố gắng an ủi cô và thay đổi chủ đề của cuộc trò chuyện sang một hướng khác.
“Hội Liên Hiệp Thương Mại đã đánh mất sự tín nhiệm của họ trong lòng dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-tro-thanh-chua-te-cua-bong-toi/3894426/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.