Vừa mới đến căn cứ Hiệp Hội Ma Pháp Kiếm Sĩ, chị tôi đã được triệu tập tới cuộc họp ngay lập tức.
Có vẻ như đó là một cuộc gặp mặt nơi các ma pháp kiếm sĩ với thứ hạng cao ngồi bàn bạc và tổ chức kế hoạch cho việc chinh phục.
Tôi không hề được mời tới.
Chị tôi cố phản đối, nhưng kể cả chị ấy cũng chẳng thể làm gì được.
Chị ấy bảo tôi rằng “Ngoan ngoãn đợi chị trở về.” rồi rời đi.
Nên tôi quyết định sẽ tản bộ xung quanh. Một cách “ngoan ngoãn”.(Ngoan thật UwU)
Khi tôi chuẩn bị ra ngoài thì mặt trời đã bắt đầu lặn rồi. Trời vẫn còn hửng sáng do ánh hồng từ phía chân trời, nhưng ở đằng đông thì mặt trăng đỏ ửng đã mọc lên rồi.
Liệu có phải là do tôi đang tưởng tượng ra hay mặt trăng ngày càng trở nên đỏ hơn nhỉ?
Không có một ai sống ở Vô Pháp Thành để ý tới việc đó cả.
Tất cả mọi người, ai cũng lo lắng làm sao để sống được qua ngày, đối xử sao cho phù hợp với vị khách, hoặc là con mồi trước mặt mình.
Và theo cách đó, tôi ăn mừng dịp gặp tên móc túi thứ mười của ngày hôm nay.
Tôi cố tình để ví ở trong túi quần sao cho nó dễ bị móc, nhưng mỗi khi nó bị lấy đi thì tôi chắc chắn rằng mình phải móc túi lại kẻ vừa mới làm thế với tôi.
Nói cách khác, tôi lấy lại được ví của mình, và tiện “cuỗm” thêm được ví của kẻ mới móc túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-tro-thanh-chua-te-cua-bong-toi/3894384/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.