Rose đang chạy giữa cơn mưa.
Không hề có đích đến, cứ thế lơ đễnh tiến bước.
Trước khi nhận ra, cơn mưa đã ngừng rơi, và cô thì đang ở giữa khu rừng.
Tia sáng mặt trời đang chiếu qua khe hở của những tán lá bóng nước.
Rose tựa người vào thân cây, cố gắng kiềm chế nhịp thở.
Cô đang suy nghĩ rất nhiều thứ trong đầu. Về người cha quá cố, về đất nước, và về tương lai của chính bản thân cô…..
Mọi thứ như một mớ bòng bong, khiến cho tim Rose lạc nhịp.
Mặc kệ lí do là gì, hiện giờ cô là kẻ tội đồ đã giết hại quốc vương của Oriana. Rose không hề phủ nhận điều đó, và cũng không còn muốn trốn tránh trách nhiệm bằng cái chết.
Cô đã muốn gánh vác trách nhiệm vì sát hại cha mình và cả trách nhiệm của một công chúa.
Nhưng gánh nặng đó dường như quá lớn.
Càng nghĩ, Rose càng run rẩy vì lo sợ.
Quyết tâm, lòng tin, trách nhiệm và áp lực. Tất cả đều đang đè nặng lên vai cô.
Rose vẫn còn có thể chiến đấu. Cô phải tiếp tục chiến đấu. Tuy nhiên, làm cách nào một cô gái 17 tuổi có thể...
Rose vùi đầu vào giữa 2 đầu gối.
Cô đã cố thu người lại, nhưng vẫn không thể ngừng run rẩy.
Chỉ tới khi mà ánh dương trở nên trói chang thì Rose mới có thể bình tĩnh lại ở một mức độ nhất định.
"Mình cần phải đứng dậy...."
Rose nói vậy, như thể với chính bản thân cô trong khi đứng lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-tro-thanh-chua-te-cua-bong-toi/3894378/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.