Sau khi xác nhận rằng không còn ai khác ở trong lớp học nữa, tôi vung nắm đấm đập mạnh vào ngực của mình.
“Đập! Đập đi!”
Tôi đập mạnh vào ngực mình hết lần này đến lần khác, cố ép nhịp thở của tôi hoạt động trở lại.
“ĐẬP ĐIIII!!”
Và rồi, cuối cùng.
“Khụ, khụ, khụ.”
Thành công rồi. Trái tim đã ngừng đập của tôi đang bắt đầu đập lại bình thường.
Đây là Phụ Nhân Bí Thuật – Thập Khắc Tức Tâm.
Một bí thuật cho phép người sử dụng khiến tim ngừng đập trong một khoảng thời gian dài mà không gây ra bất kì tác dụng phụ nào bằng cách sử dụng pháp thuật luân chuyển dòng tuần hoàn của máu lên não. Kĩ thuật này có hơi mạo hiểm, cho nên một sai sót nhỏ cũng có thể dẫn đến cái chết.
Có những lúc mà nhân vật phụ phải ra tay cho dù cho cái mạng đang như mành treo chuông. Hôm nay là một trong những thời điểm mà bí thuật này tỏ ra hữu dụng.
“Owww...”
Tôi xem qua vết thương ở sau lưng. Khả năng cao là lần này sẽ có nhiều kẻ dòm ngó thương tật của tôi cho nên tôi đành phải để cho cơ thể mình bị chém. Tất nhiên, đòn đó không đi vào chỗ hiểm, nhưng để làm cho nó trông như thật thì tôi phải để gã đó khiến vết thương này sâu sâu một tí.
Tôi làm vài phép sơ cứu bằng pháp thuật. Có vẻ như tôi vẫn có thể sử dụng pháp thuật hoàn toàn bình thường nếu tôi cố gắng. Cho dù pháp thuật của tôi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-tro-thanh-chua-te-cua-bong-toi/3894320/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.