“Đã bao lâu rồi chỉ có ba đứa tụi mình ăn chung nhỉ?”
Jaga Kẻ Phản Bội hỏi.
“Kể từ khi tên này ngồi chung với bà công chúa đó mỗi bữa ăn.”
Và đó là Hyoro.
“Mình còn cách nào khác bây giờ?”
Tôi nói.
Lâu lắm rồi bọn tôi mới ngồi chung với nhau trong căn tin để dùng bữa. Ngạc nhiên thay, Alexia không xuất hiện.
“Sid à ~, cậu tha thứ cho mình đi mà.”
“Nghe này nghe này. Đàn ông con trai không thù hằn vì mấy vấn đề vớ vẩn!”
“Mình cũng đã đãi cậu bữa ăn 980 Zeny-mỗi-ngày-chỉ-dành-cho-quý-tộc-nghèo rồi còn gì.”
“Nghe chưa nghe chưa. Ông đã được đãi rồi nên để chuyện cũ qua đi.”
“Gahhh, thôi được rồi.”
Tôi thở dài.
“Cám ơn nhé Sid.”
“Ờ, ờ.”
“Vậy, hai người tiến xa tới đâu rồi?”
Hyoro nói, cố tình hạ giọng xuống.
“Tiến xa? Tới đâu cơ?”
“Này, tui đang nói tới cái chuyện ‘ấy ấy’ đó. Ông đã là bồ bịch với Công Chúa Alexia được 2 tuần rồi, cho nên chắc chắn ông cũng đã được làm chuyện ‘ấy’ rồi chứ, đúng không?”
Thực tình, làm ơn dẹp giùm cái từ ‘ấy’ cái. Ôi trời, cuộc trò chuyện này đang dần trở nên thô bỉ rồi.
“Chưa có gì xảy ra, và sẽ không có gì xảy ra cả.”
“Hừ, ông đúng là đồ yếu sinh lí mà. Nếu là tui thì tui đã tới cái mốc ấy từ lâu rồi.”
“Đúng đúng. Chí ít nếu là mình, mình cũng tới được giai đoạn hôn hít rồi.”
“Nói rồi mà, chuyện không như thế đâu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-tro-thanh-chua-te-cua-bong-toi/3894300/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.