“Hừm...”
Sau khi nói những lời ấy, Gamma nhìn ngài Ảnh Nhân đắm chìm trong suy tư. Đôi mắt xanh của cô ấy ánh lên chút bất an.
Đột nhiên, một giọt nước mắt tràn ra từ khóe mi của cô. Đó là do khải tượng tím ban nãy gợi nhớ những kí ức xa xăm.
Thứ ánh sáng tím ấy chính là thứ bắt đầu cuộc đời của Gamma.
Nếu ngài ấy đã không ở đó, Gamma đã chết lang bạt dưới hình dáng của một cục thịt rồi.
Thuở ấy cô đã bị gia đình đá ra khỏi nhà để rồi bị cả đất nước xua đuổi. Cô đã mất tất cả, chung quanh chỉ còn lại sự đau đớn và sầu khổ. Tuy thế, một cậu trai trẻ đã xuất hiện đưa cho cô thứ ánh sáng màu tím đó và cứu lấy cô. Gamma sẽ không bao giờ quên sắc tím ấy cho tới cuối đời mình bởi vì đối với cô, đó chính là ánh sáng của sự sống.
Ánh sáng tím đó ban phước sự sống cho con người. Trước đây Alpha đã nói với cô như thế. Bản thân Gamma cũng đồng tình, không phải vì cô đã chứng minh được mà là vì chính bản năng của cô mách bảo điều đó.
Thứ ánh sáng đó chắc chắn không chỉ chữa lành những vết thương bên ngoài. Nó là một thứ cao siêu hơn, chữa lành tới tận sự sống bên trong người được ban phước.
Giây phút Gamma chạm vào thứ ánh sáng đó, cái cảm giác trói buộc lấy tâm hồn cô đã biến mất. Những điều quan trọng và đáng giá nhất của cô vốn bị kìm nén giờ đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-tro-thanh-chua-te-cua-bong-toi/2800018/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.