Chương trước
Chương sau
Tôi hiện đang lơ đãng nhìn khâu mở đầu của Thử Thách diễn ra từ hàng ghế khán giả. Giờ vẫn còn sáng nên sự kiện chỉ mới bắt đầu thôi. Nhiều thứ đang được tiến hành, có màn chào hỏi, giới thiệu khách VIP, diễu hành và nhiều thứ khác. Dường như Thử Thách chỉ thật sự bắt đầu sau lúc hoàng hôn.

Hiện tại, tôi chỉ là một nhân vật phụ ngồi trên hàng ghế khán giả. Tôi nhìn về hàng ghế VIP đầu tiên và thấy ba người kia có vẻ khá hợp với nhau, rồi thở dài. Tôi muốn làm cái gì đó!

Tôi thực sự muốn làm một cái gì đó mang kiểu ‘thế lực bóng tối’. Như vầy nè, tôi đang ở một sự kiện khá là lớn, và sao mà tôi có thể tha thứ cho bản thân nếu tham dự sự kiện này với tư cách là một nhân vật phụ đơn thuần thôi chứ?

Nhưng lựa chọn phổ biến nhất mà tôi có là che giấu danh tính của mình và tham gia vào Thử Thách. Kiểu như tôi có thể phô diễn cái sức mạnh bá đạo của mình và để mọi người băn khoăn ‘Thằng này là ai vậy?’, vậy đó.

Nhưng tôi đã điều tra, và khác với đấu giải, mỗi người chỉ được khiêu chiến một lần tại đây. Có vẻ như sẽ khó để tham dự khi tôi che giấu danh tính. Tôi cũng xem xét những phương án đâm bang thẳng vô đó luôn, nhưng tôi muốn để dành mấy phương án đó cho mấy trận đánh quan trọng trong tương lai.

Khi kế hoạch trong đầu tôi cứ liên tục được lập ra rồi bị bác bỏ thì sự kiện vẫn tiếp diễn.

Hà, sao cũng được. Nguyên ngày hôm qua tôi đã bị bí lù thì sao mà hôm nay tôi lại đột nhiên nghĩ ra được điều gì đó chứ? Tôi quyết định tiếp tục theo dõi sự kiện này với tư cách là một nhân vật phụ, nửa muốn từ bỏ ý định kia đi. Ở thế giới này, mấy sự kiện như vầy hiếm lắm, cho nên nó thường khá là vui nhộn. Tôi cũng đã thử ném vào bài bạc một xíu tiền ở cái chỗ kia và kiếm được thêm mấy đồng lẻ.

Rồi cuối cùng thì mặt trời cũng lặn, sự kiện chính được mong chờ bấy lâu cũng đã bắt đầu. Đèn đóm khắp nơi được bật hết và những kí tự cổ đang trôi bồng bềnh từ dưới sàn đấu lên trời. Những kí tự ấy phát ra một ánh sáng trắng nhẹ khi chúng kết thành một cái mái vòm. Đám đông hò reo liên tục khi cảnh tượng ấy diễn ra.

Nội dung sự kiện này là người thách đấu sẽ bước vào đó và khiến chiến binh cổ đại xuất hiện và sau đó bọn họ giao chiến. Mọi sự can thiệp tới từ bên ngoài sẽ bị chặn lại hết cho tới khi một trong hai không còn khả năng chiến đấu nữa. Hình như trước đây đã từng có người thách đấu phải bỏ mạng rồi. Mà nghĩa là tôi lại càng không thể tham gia với tư cách là nhân vật phụ. Khả năng sức mạnh thật của tôi bị lộ là rất cao.

Sau vài ba thủ tục rườm rà, cuối cùng thì người thách đấu đầu tiên cũng được xướng tên và hắn ta bước vô dưới mái vòm đó. Trông có vẻ như hắn là một người quả cảm đến từ Binh Đoàn Hiệp Sĩ.

Nhưng không có gì xảy ra. Hắn ta chửi thề rồi rời khỏi sân đấu.

Vậy nghĩa là 200,000 Zeny đã cuốn theo chiều gió. Và lần này còn tới 150 người thách đấu nữa chứ.

Chà, hoàn thành Thử Thách của Nữ Thần cũng đáng lắm chứ, nó mang lại nhiều vinh dự mà. Người thách đấu sẽ nhận được một tấm huy chương kỉ niệm, và đi tới đâu người ta cũng sẽ trầm trồ kiểu như “Ồ, cậu là người đã giành chiến thắng trong Thử Thách của Nữ Thần hả? Được thôi, cậu được nhận!” Ít ra đó là những gì mà tôi được biết.

Tôi tiếp tục theo dõi dòng người thách đấu ra vào, hăm hở chờ đợi cái tên Alpha được xướng lên.

Cuối cùng, người thứ 14 đã khiến chiến binh cổ đại xuất hiện.

Giây phút cô gái tên Annerose, một lữ khách tới từ Vegalta, là đất nước của gươm đao, tiến vào đó, những kí tự cổ sáng lên đáp lại. Ánh sáng tụ họp lại thành một thứ mang hình người và cuối cùng trở thành một chiến binh bán trong suốt. Theo như lời bình luận viên thì tên của chiến binh đó là Bolg.

Cả hai giao chiến bình thường, rồi Amnerose thắng một cách bình thường. Tôi đã đặt nhiều hi vọng cho mấy vị chiến binh cổ đại này, thế mà hóa ra bọn họ cũng chỉ là loại bình thường mà thôi. Tôi mong chờ vị chiến binh cổ đại tiếp theo được triệu hồi sẽ mạnh hơn thế.

Sau đó, sự kiện tiếp tục và định kiến của tôi đã giảm đi. Có vẻ như Amnerose thật sự mạnh. Tám người đã triệu hồi thành công chiến binh cổ đại, nhưng chỉ một người giành chiến thắng.

Trời càng lúc càng về đêm. Chẳng còn bao nhiêu kẻ thách đấu nữa.

Vào lúc mà tôi cảm thấy sự kiện đang dần đi tới hồi kết, một cái tên được xướng lên.

“Người thách đấu kế tiếp đến từ Học Viện Pháp Kiếm Sĩ Midgar! Tên cậu ta là… SID KAGENOU!!”

Thằng nào là Sid Kagen-… Cái đệch, đó là tên tôi mà! Làm gì còn một Sid Kagenou nào khác ở Học Viện Pháp Kiếm Sĩ Midgar nữa. Nhưng khoan, tôi hoàn toàn không có bất kì kí ức nào về việc nộp đơn khiêu chiến, thế sao lại…

“Hãy cùng chào đón người thách đấu quả cảm của chúng ta bằng một tràng pháo tay!”

Không, chờ đã. Đừng làm thế!

Pháo tay nổ ra vang dội. Tiếng hò reo và huýt sáo làm toàn nơi này trở nên sống động.

Bầu không khí này tệ quá. Mặt tôi đông cứng lại vì não bộ đang phải chạy marathon hết tốc lực. Với tình cảnh này thì tôi chỉ có 3 lựa chọn.

Lựa chọn thứ 1: Đầu hàng số phận và ra đó chiến đấu. Nếu mọi việc suôn sẻ thì tôi có thể hoàn thành Thử Thách với tư cách là một nhân vật phụ. Nhưng nếu một chiến binh mạnh được triệu hồi lên thì khả năng cao là sức mạnh thật sự của tôi sẽ bị lộ.

Lựa chọn thứ 2: Bỏ chạy. Sau rốt thì tôi là một nhân vật phụ đóng vai học sinh mà. Chẳng ai biết mặt tôi cả nên tôi dễ chuồn ra thôi. Tuy thế, điều đó có thể khiến Giáo Hội nổi điên. Bọn họ có thể phàn nàn với nhà trường và làm tôi bị đuổi học.

Lựa chọn thứ 3: Tung hỏa mù. Đúng thế, đây thật sự là lựa chọn duy nhất hợp lí.

Tôi xóa bỏ sự hiện diện của mình và che giấu bản thân bằng cách di chuyển thật nhanh. Ở một nơi trống trải, tôi hóa thân thành Ảnh Nhân rồi bay lên trời. Hiện tại, chủ trương của tôi là một giả thiết mà tôi biết ‘Khi bom nổ thì mọi thứ xảy ra trước đó tất thảy sẽ bị xóa sổ và chìm vào quên lãng.”

Và vì thế…

Chiến Dịch Xông Thẳng Vào Đó Như Một Thế Lực Bí Ẩn Và Tung Con Mẹ Nó Hỏa Mù Trước Khi Mọi Chuyện Bắt Đầu chính thức được khai triển.

Tôi hạ cánh xuống dưới chỗ mái vòm và phất chiếc áo choàng dài của mình.

“Tên ta là Ảnh Nhân… Ta là kẻ ẩn nấp trong bóng tối và săn lùng những cái bóng.”

Toàn bộ nơi này rơi vào hỗn loạn.

Những kí tự cổ phản ứng lại và bắt đầu tạo nên một hình thù.

“Tối nay chính là thời khắc để giải phóng ngươi…”

Rồi tôi rút thanh kiếm đen tuyền của mình ra, giương nó thẳng lên trời.

Cái cảnh tượng quai hàm của Beta trễ xuống tại hàng ghế VIP là điều để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc nhất vào lúc đó.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.