Sau bữa tối, cả 2 chúng tôi cùng nhau dạo quanh đường phố của Vương Đô.(Có lẽ nào. Như ta đoán là đi tìm hotel hợp lý)
Khi đến lúc thanh toán hóa đơn và tôi đang chuẩn bị trả tiền, họ nói rằng tất cả đều đã được chi trả hết rồi. Hẳn là Gamma đã làm điều đó, nhưng có thể cũng do chị tôi là quán quân mới nhất của Lễ hội Chiến Thần. Tôi không tài nào xác định được là vì lí do gì.
“Đã quá giờ giới nghiêm của kí túc rồi phải không?”
“Em đã báo với họ là mình sẽ tham gia một bữa tiệc và được cho phép rồi.”
“Làm tốt lắm.”
Đường phố về đêm thật tĩnh lặng. Tự dưng, tôi ngẩng đầu lên, và thấy thứ đang ngự trên trời cao kia là một vầng trăng lưỡi liềm sáng rõ(Cảnh này quá hợp cho 1 đêm luận loan).Nhưng vì lí do nào đó, tôi có cảm giác rằng mặt trăng trông đỏ hơn mọi khi.
“Có vấn đề gì vậy?”
Chị tôi hỏi trong khi thấy tôi ngước nhìn về phía mặt trăng.
“Em có cảm giác mặt trăng trông đỏ hơn bình thường.”
“Vậy sao? Chị cũng thấy thế.”
“Có lẽ là vậy thật. Nhưng mà dù sao thì kể cả khi mặt trăng có là màu đỏ, xanh hay bất cứ màu nào khác đi chăng nữa thì em nghĩ cũng chẳng quan trọng đâu.”
Tôi thực sự nghĩ là mặt trăng màu đỏ nhìn ngầu hơn nhiều chứ.
“Ban nãy chúng ta đang bàn về Huyết Nữ Vương.”
“Yep.”
“Chị chắc rằng em biết những thuộc hạ của mụ ta đang gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-tro-thanh-chua-te-bong-toi/2796543/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.