Luôn có một phòng chứa kho báu của Chân tổ dành cho bạn.
Theo đúng nghĩa đen, một căn phòng đầy ắp kho báu khiến cả người tôi run lên vì vui sướng.
Lúc đang phân loại chúng, đồng thời cứ liên tục đánh giá “ohh cái này tốt ghê ta", “oh cái này cũng xịn quá nè má” thì tôi chợt nhận ra rằng lượng kho báu mà tôi có thể xách về theo là quá ít ỏi.
Tôi không có khả năng để vác mấy món tác phẩm nghệ thuật, nên là đành bỏ mấy thứ này vậy. Tiếc thay, phần lớn mọi thứ trong căn phòng này đều thiên về nghệ thuật.
Mục tiêu tiếp theo là đá quý và kim loại quý hiếm. Mấy mảnh nhỏ thì được nhưng mấy thứ to quá đâm ra lại cồng kềnh quá. Thế thì tôi cũng không mang chúng theo được nốt.
Đành vậy, tôi chỉ còn mỗi một mục tiêu duy nhất.
Thứ chắc chắn nhất và thuận tiện nhất để sung vào ngân quỹ của bản thân, thứ mà tôi chắc chắn phải mang về cho bằng được -- những đồng tiền vàng.
Chỉ một mảnh cỡ đồng 500 yên đã đáng giá tận 100k Zeny rồi. Hơn nữa, tôi còn có thể tự do sử dụng theo ý thích.
Đây chính là lựa chọn tốt nhất xét về cả tính tiện dụng lẫn độ tin cậy của chúng so với mấy thứ còn lại.
Cứ như một thằng ngu vừa giác ngộ ra chân lý của đời mình (của Đảng chứ nhỉ) khi ngắm nhìn đống kho báu đồ sộ này ở khoảng cách gần như vậy.
“Chà, thôi thì cuộc sống mà …”
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-tro-thanh-chua-te-bong-toi/2796509/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.