Một bóng đen bất ngờ đáp xuống trước mặt Beta, anh phất tung chiếc áo choàng kia và rút thanh hắc kiếm ra khỏi vỏ.
“Ngươi là…!” (Juggernaut)
“Ngài là…!” (Yukime)
“… Chủ nhân!”
Beta run lên trong vui sướng.
Từ trước đến nay, chủ nhân đáng kính luôn quét sạch toàn bộ đối thủ của mình bất chấp chúng mạnh đến nhường nào. Mặc dù cô và những người khác vẫn còn yếu ớt và non thiếu kinh nghiệm, nhưng chủ nhân thì vẫn thế, vẫn luôn đứng trước bọn họ mà chiến đấu. Beta đã trưởng thành khi ngắm nhìn bóng lưng ấy.
Đó là lý do khiến Beta luôn tin tưởng tuyệt đối vào chủ nhân của mình.
Dù cho chuyện gì xảy ra đi nữa, chỉ cần chủ nhân ở đấy, mọi thứ rồi sẽ lại đâu vào đấy.
Có lẽ bởi niềm tin cùng sự an tâm khi có ngài ở bên, hoặc có thể là vì đã lâu không được diện kiến chủ nhân, mà hình bóng của ngài trông to lớn hơn so với mọi khi.
Tuy nhiên, không phải ai cũng nhìn nhận Shadow như Beta tưởng.
“Từ bỏ đi, dù là mày thì cũng không thắng nổi đâu.” (Juggernaut)
“Ảnh Nhân, xin hãy thận trọng!” (Yukime)
Juggernaut không hề che dấu sự khinh thường, còn trong mắt Yukime không khỏi hiện lên tia lo lắng.
Một sự bất kính không thể tha thứ!
Beta trừng mắt nhìn bọn họ.
Chủ nhân của cô hoàn toàn có thể xử lý mọi thứ.
Trong lúc cô suy nghĩ, bầu không khí căng thẳng giữa Ảnh Nhân và Huyết Nữ Vương ngày một dâng cao.
Ảnh Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-tro-thanh-chua-te-bong-toi/2796503/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.