Minh ngày hôm nay hẹn gặp Doãn tỷ cùng người đại diện của Doãn tỷ bất quá hắn cũng không ngờ là lại có thêm một người .
Đây là một người trung niên , tuổi tác khoảng hơn 40 , tướng mạo thường thường nhưng trên người lại có một loại khí chất mà người thường rất khó có được .
Minh cũng không biết miêu tả thế nào , chỉ là người này cho Minh cảm giác của nhà nho .
Nhà nho . . . nói ra thì chính Minh cũng không tin nhưng đây là cảm giác chân thật nhất của hắn , người đối diện với hắn thân hình dong dỏng cao , bộ dáng thư sinh nhưng không yếu nhược , ánh mắt sáng quắc có thần hơn nhưng từng cử động lại lộ ra cực kỳ nề nếp .
"Rất vui gặp cháu , chú gọi Doãn Công Tâm , cháu gọi chú Tâm là được ".
Sau khi chào hỏi Doãn tỷ xong , cũng không đợi Doãn tỷ mở miệng trò chuyện , Doãn Công Tâm liền mở miệng trước .
Minh thấy chú Tâm đưa một tay ra hắn liền hơi khom người lấy hai tay bắt lại mà nói .
"Dạ , cháu chào chú Tâm ".
Doãn Công Tâm gật đầu lại làm động tác 'mời' Minh ngồi trước , động tác giống với người Trung Quốc .
Tất nhiên nghĩ lại cũng thế , dù sao họ Doãn tồn tại vài trăm năm , tồn tại từ cái thời kỳ nho giáo cực thịnh , từ thời đại ông vua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-ngu-pham-gia/2246719/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.