Minh cũng không biết Doãn tỷ có say hay không nhưng mà Minh chắc chắn không say .
Hắn vẫn còn biết mình nên về dù sao lúc này cũng đã là 10h tối .
Chỉ là hắn cũng không biết mở miệng xin đi về thế nào cho phải phép .
Doãn tỷ vừa giúp hắn khai sáng một con đường mới tức là có 'ân' với hắn .
Doãn tỷ hiện tại nhìn kiểu gì cũng thấy giống nữ nhân thất bại trong tình cảm , trong một không gian hơn 300m2 mà chỉ có một mình thì là khái niệm gì ? , nhất là ngày trung thu , ngày đoàn viên sum họp .
Trung thu là tết đoàn viên , cái câu này vốn không sai .
Nhìn Doãn tỷ cô đơn như vậy chính Minh cũng không nỡ huống hồ Doãn tỷ còn vừa giúp hắn .
Doãn tỷ thì lại như có như không nhìn Minh , khóe miệng thủy chung treo một nụ cười mỉm .
Hai người đều có 'ý riêng' , nói chuyện với nhau cũng có lúc không vào chủ đề nhưng Doãn tỷ giống như không quan tâm lắm , cứ nói thôi còn Minh lại thành người nghe .
Ví dụ nàng nói về Hà Thành , về phố cổ .
Lại ví dụ nàng nói về miền Trung , về Thừa Thiên Thành , về Thiên Ngọc Đảo .
Lại phải nói một chút về Thiên Ngọc Đảo , đây chính là đảo Phú Quốc của Việt Nam .
Tại thế giới này , Đại Nam – Trung Quốc – Nga tuy cũng không hẳn là hòa thuận đồng lòng không có vấn đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-ngu-pham-gia/2246706/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.