Minh ở trong phòng thu âm , hắn hoàn toàn chú tâm vào phần biểu diện của mình , hắn không biết bên ngoài người ta nhìn hắn thế nào , cảm nhận hắn ra sao .
Còn ở bên ngoài thời điểm này anh Lâm cũng tương đối yên lặng , cũng không biết đang nghĩ gì .
Anh Lâm không thể không nhìn ra kỹ năng của Minh thiếu sót , bất kể là quãng giọng hay cách xử lý câu chữ đều có khuyết điểm nhưng ở cái tuổi này không có khuyết điểm mới là lạ .
Đáng sợ ở chỗ , khi người so với người .
Nếu mang Minh ra so với bất cứ một 'ca vương' nào trong giới showbiz hiện tại , Minh tất nhiên thua kém rất nhiều , thậm chí những ca sĩ hạng A cũng hơn Minh nhưng nếu đặt Minh cái Lam Linh thì Minh lại nổi trội hơn tương đối nhiều .
Tạm không bàn về chất giọng bởi Minh còn chưa vỡ giọng nhưng mà cách xử lý câu chữ của Minh lộ ra vẻ linh hoạt cũng mềm mại hơn Lam Linh nhiều lắm .
Nói sao nhỉ ? , Lam Linh hát như một loại bản năng , nàng cũng được đào tạo qua nhưng nàng hát vẫn cứ dựa vào bản năng của chính nàng , hát ra cái giọng 'thuần' của nàng .
Minh thì lại có đong đẩy câu chữ , có thể thay đổi quãng giọng tương đối mượt mà , tông có thể lên cao , có thể xuống thấp , tuy quãng hơi của Minh chưa đủ dài , chưa đủ cao nhưng Minh lại có những đoạn ngắt câu ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-ngu-pham-gia/2246553/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.