Minh tập đàn cũng có 5-7 năm thậm chí càng lâu .
Minh biết chơi ghita từ cái hồi hắn đi nghĩa vụ , được một ông anh trong đó chỉ dạy nhưng chỉ coi đụng vào cho vui .
Sau đó Minh thỉnh thoảng vẫn chơ , vẫn đụng vào nhưng không chuyên cũng không chú tâm , chỉ đến mãu năm 27 tuổi Minh mới thật sự tập luyện nghiêm túc , mới tìm đến ghita .
Tập ghita được 2 năm , lần đầu tiên hắn có vừa đàn vừa hát trước mặt người khác , lần đó là hát cho Tâm nghe .
Sau đó mỗi cuối tuần , khi có thời gian rảnh Minh cũng đến các phòng trà , coi như là dân bán chuyên , hắn đến hiển nhiên không vì tiền , không phải vì danh mà đơn giản chỉ là muốn hát .
Minh biết rất nhiều bài nhạc nhưng biết là một việc , nhớ được là một việc .
Trong đời Minh , chỉ có 3 bài ghita là Minh mãi mãi không quên thậm chí khắc sâu vào tâm khảm hắn không có cách nào xóa nhòa .
Nói Minh chơi hàng trăm hàng ngàn lần mỗi bài . . . cũng không phải nói quá .
Bài thứ nhất , hắn vừa đàn vừa hát năm 25 tuổi nhưng chỉ cho chính hắn nghe .
Bài thứ hai , lần đầu tiên hắn hát cho Tâm nghe , lần đầu tiên hắn biểu diễn trước mặt người khác hơn nữa còn là người con gái yêu hắn .
Bài thứ ba là khi . .. Minh lập gia đình , vẫn thường thường đánh cho Tâm nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-ngu-pham-gia/2246510/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.