Minh ngồi trên xe Bus , có thể nói là chán không có việc gì làm .
Giờ này còn sớm , trên xe nào có nhiều người , Minh một mình một ghế lại nghĩ vẩn vơ .
Hôm qua hắn nghĩ tới Google .
Hiện tại hắn vẫn nghĩ tới Google .
Google đại giáo chủ , thần thông quảng đại , pháp lực vô biên .
Ngay tại thời điểm này thì Google đã không phải thứ Minh có thể chạm , Minh sống lại sớm 10 năm cũng không thể chạm .
Đừng đùa , 10 năm trước Minh mới 5 tuổi , chạm con khỉ .
Quay lại vấn đề Google , Minh biết mình thiếu tiền , thiếu tiền tốt nhất đi tìm Google .
Giờ là năm 2003 , Minh cảm thấy làm Youtube cũng không khó , niên đại này chắc chắn không có Youtube .
Chỉ cần có tiền , cho Minh khoảng 1 tỷ , Minh có thể làm ra Youtube bao gồm cả việc quảng cáo nó , tất nhiên quảng cáo cũng có mức độ mà 1 tỷ ở đây cũng là 1 tỷ vnd .
Nếu có 1 tỷ đại nam đồng . . .
Khụ , Minh cũng không muốn mơ nữa , quay lại vấn đề Youtube vẫn thực tế hơn .
Youtube Minh có thể làm nhưng muốn làm đến trình độ như chính Youtube thời điểm bán cho Google thì khá khó .
Muốn làm được nhất định phải đi gọi vốn nhưng mà gọi ai ? .
Gọi vốn ở Đại Nam ? , Minh không tin lắm dù sao Minh cảm thấy Đại Nam chưa đủ lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-ngu-pham-gia/2246501/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.