Minh nằm vật trên giường , hắn muốn ngủ một chút nhưng mà không có cách nào ngủ được , đầu óc hắn quá thanh tỉnh , thanh tỉnh đến mức hắn nghĩ càng nhiều .
Trải qua một ngày dài , hắn mệt mỏi về thân thể nhưng đầu óc lại luôn thanh tỉnh , Minh lại phải cộng thêm một dòng vào tác dụng phụ của lon Monster kia .
Sau khi uống , nó sẽ hồi phục toàn bộ thể lực cho Minh nhưng nó chẳng thể duy trì thể lực cho hắn tức là sau một ngày dài hắn vẫn sẽ mệt mỏi nhưng lại duy trì thanh tỉnh cho hắn suốt 12 giờ cũng tức là hắn còn chẳng ngủ được .
Cảm giác như vậy . .. luôn có gì đó quái quái .
Đã không ngủ được thì đành ngồi dậy , Minh mở vali tiền mà chú Hà đưa cho hắn ra , tất nhiên Minh không có ý định đếm tiền , ở nhà chú Hà chính chú mang máy đếm tiền ra một lần rồi , Minh không có hứng thú mà đếm lại .
Nói là vali tiền thật ra hơi thừa , nó cũng chỉ là vài xấp tiền mà thôi .
Tờ tiền mặt có giá trị lớn nhất ở Đại Nam là 500 đồng .
100K đồng của Minh cũng chỉ khoảng 200 tờ mà thôi , 200 tờ được chú Hà chia làm 4 cọc , mỗi cọc 50 tờ , mỗi cọc là 25k đồng .
Minh cầm ra một cọc , nhét vào cặp mình sau đó lại khóa va li lại .
Một cọc tiền này . . .có lẽ là đủ rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-ngu-pham-gia/2246489/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.