Cuối cùng thì buổi học đầu tiên của năm lớp 10 với Minh cũng kết thúc .
Cũng có hơn chục năm Minh không quay lại mái nhà trường , ngày đầu tiên đi học hắn cảm thấy không quen , cảm thấy phi thường gò bó , phi thường kháng cự .
Không hẳn là lời giáo viên giảng Minh không hiểu , cho dù Minh hiện tại mất hoàn toàn kiến thức cấp 2 đi chăng nữa thì ít nhất hắn vẫn có thể biết giáo viên nói gì chỉ là hắn không đi nghe , không cố đi hiểu mà thôi .
Minh đương nhiên không quá để tâm đến vấn đề này , ngay từ đầu mục tiêu của Minh đã không phải là đi học , hắn thậm chí còn đang nghĩ cách làm sao để được lập tức thả ra khỏi môi trường cấp 3 .
Môi trường cấp 3 với nhiều người là vô số kỷ niệm đẹp , kỷ niệm của tuổi học trò nhưng môi trường cấp 3 trong trí nhớ của Minh thì lại không có gì tốt đẹp cả , ít nhất trong ký ức hiện tại của hắn không có .
Có thể là hắn quên , có thể là không có thật .
Chỉ tiếc hiện tại cũng không có Dota2 , không có TI (The International ) của Dota nếu không Minh sẽ học Sumail , đi thẳng con đường go pro từ năm 16 tuổi .
Bằng tiếng Trung của hắn của kiếp trước , lấy học bổng sang Trung Quốc không khó , có thể coi đây là biến cách của việc xin Visa hơn nữa Đại Nam muốn xin Visa ở Trung Quốc có lẽ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-ngu-pham-gia/2246483/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.