Chương trước
Chương sau
Minh lại mệt như chó chết , hắn gần như điên cuồng tập luyện để kiếm thứ gọi là 'điểm chuyên cần'.

Điểm chuyên cần sau này có lẽ không có tác dụng gì nhưng giai đoạn hiện tại quá quý giá với Minh nhưng mà hắn cơ hồ liều cả tính mạng cũng chỉ tăng điểm chuyên cần từ 1 lên đến 2 mà thôi .

Theo cái đà này Minh cảm thấy muốn mở ra càng nhiều quyền hành thì cũng phải cần sang tuần sau.

Cũng bởi vì Minh gần như liều mạng tập luyện , khi hắn rời khỏi không gian hệ thống , Minh chỉ kịp rên lên một tiếng , cả người giật giật rồi bất tỉnh nhân sự luôn , cứ thế tiến vào giấc ngủ sâu .

Sáng hôm sau , khi Minh tỉnh lại thì cảm giác đau làm hắn trợn cả mắt lên .

Minh cố vươn tay tắt tiếng chuông báo thức , cố lết người ngồi dậy sau đó thở hồng hộc .

Minh vốn tưởng cho dù hắn tập luyện mệt mỏi thế nào , sáng ngày hôm sau cũng sẽ hồi phục nhưng mà hắn sai rồi .

Lúc này hắn mới mơ hồ hiểu lời của hệ thống nói .

Nâng giá trị trọng lực có thể tăng tốc độ thu thập điểm chuyên cần nhưng cũng tăng giá trị tổn thương .

Hệ thống có lẽ chỉ tiêu trừ được mệt nhọc cùng tổn thương ở mức độ nhất định , nếu Minh đi quá mức độ này , hắn lập tức sẽ ăn không ít khổ .

Cơ thể của Minh hiện tại cũng không đến mức như tối qua sau khi vừa ra khỏi hệ thống nhưng người hắn cũng đau đớn vô cùng , vừa đau vừa mệt mỏi .

Minh nghĩ nghĩ một chút , cũng không đụng vào lon Monster .

Đầu tiên Minh vào phòng tắm , trong tay hắn xuất hiện một tuýp kem đánh răng như làm ảo thuật vậy .

Trải qua 'Sách Kỹ Năng' thì Minh khá tin tưởng vào đồ của hệ thống đồng thời hắn cũng xác định ra vài việc .

Hắn không chắc có phải toàn bộ không nhưng đồ hệ thống cũng chia đẳng cấp .

Thường – Hiếm – Sử Thi – Giới Hạn .

Ngoại trừ 4 cấp này ra tất nhiên có thể còn các bậc khác dù sao đồ vật mà Minh thấy không nhiều .

Hôm qua hắn cũng đã dùng thử tạ tay của hệ thống , vì nó được liệt kê là 'thường' nên thật sự rất thường .

Đặc biệt nhất có lẽ cái tạ này . . . tương đối nhỏ , nhỏ đến mức giống với cục tạ mini bằng lòng bàn tay mà các bạn gái hay dùng có điều lại nặng 10kg mà thôi .

Kem đánh răng được đặt vào dạng Hiếm , Minh tất nhiên muốn thử dùng .

_ _ __ _

Sau khi một lần nữa từ phòng vệ sinh đi ra , nếu hệ thống có điểm đánh giá như trên các Apps thì Minh không ngại cho kem đánh răng 1 sao .

Trải nghiệm tương đối tệ .

Đầu tiên đánh răng buốt vô cùng cũng đắng vô cùng .

Kem đánh răng đương nhiên có bọt nhưng cái bọt này Minh còn chẳng hiểu từ đâu ra , bọt cũng cực kỳ đắng , đắng như uống rượu thuốc vậy .

Sau đó kem đánh răng bám vào răng , bóc kiểu gì . . . cũng không ra , bám còn hơn bám keo 502 hơn nữa lại còn đen xì xì như than .

Nhìn Minh hiện tại . . . cực kỳ tệ , hàm răng cứ như tục bôi đen răng của các cụ ngày xưa vậy .

Đương nhiên Minh cũng chỉ có thể nhịn , hắn không biết làm thế nào cả .

Nhìn đồng hồ , 6h30 phút .

Minh mang thân thể mệt mỏi xách cặp đi học .

Trường của hắn 7h30 mới bắt đầu vào trường , đi 6h30 tất nhiên là sớm nhưng sớm còn hơn muộn .

Minh đi xe bus chứ không phải xe đạp , có rất nhiều lúc không tự túc được , ai biết gặp hôm ông tài xế đau bụng thì sao ? .

Ngày đầu tiên đi học mà đi học muộn thì không tốt lắm .

Xách cặp chạy xuống nhà , Minh tiện tay cầm theo một cái khẩu trang coi như che miệng mình lại , lúc này hiển nhiên mẹ hắn vẫn chưa rời giường .

Mẹ nghe thấy tiếng bước chân của hắn cũng chỉ nói vọng ra .

"Mẹ mua sẵn một cái bánh để trên bàn đấy , con nhớ mang theo ".

"Vâng ạ ".

Hô một tiếng rõ to , Minh cũng cầm theo cái bánh chạy ra ngoài .

Mẹ hắn mua không thể không ăn , dù sao . . . cũng phải chục năm rồi Minh mới được mẹ mua cho đồ ăn sáng .

Chạy ra ngoài ngõ vài bước , Minh lúc này mới phát hiện ra đúng là tốc độ mình chạy nhanh hơn thật , tuy thân thể còn đau đớn nhưng đôi chân lại có chút cảm giác nhẹ như bay .

Thứ nhất tất nhiên là vì kỹ năng Marathon lv 1 nhưng mà cũng có một phần nguyên nhân Minh từng ở trong một môi trường có trọng lực gấp 2 lần trái đất .

"Chẳng nhẽ đợi mình nâng trọng lực lên gấp 10 lần trái đất thì cũng chuẩn bị thành siêu xayda đến nơi ? ".

Tự yy một hồi , Minh một đường đi thẳng đến bến xe bus .

Minh cũng không muốn ăn bởi vì miệng hắn đắng ngắt , đến bây giờ vẫn đắng ngắt .

Hiện tại Minh phải đối mặt với những vấn đề tương đối làm hắn thấy đau đầu .

Thứ nhất là hàm răng , theo Minh tính toán ít nhất phải 8h15 phút sáng cái thứ trong miệng Minh mới bong ra , trong khoảng thời gian đó Minh tốt nhất không nên mở miệng .

Thứ hai là cây bút thần kỳ .

Nói ra cũng ngại nhưng mà học sinh Việt Nam ai chẳng mất bút ? , đi học không mất bút mới là chuyện lạ .

Bút thần kỳ có thể chọn kiểu dáng , có thể chọn nó thành búc mực , bút bi , bút chì thậm chí là cả bút nhớ hay bút màu đều được , tất nhiên kiểu dáng vẫn tương đối thông dụng không có gì đặc sắc .

Khi Minh lựa chọn kiểu dáng , bút thần kỳ sẽ mặc định ở trong trạng thái này mãi mãi về sau .

Tất nhiên đây không phải trọng điểm , trọng điểm là cái Hành Trang chỉ có thể lấy vật ra chứ không thể cất vật vào , kem đánh răng cũng thế mà bút thần kỳ cũng vậy .

Bút thần kỳ không cất đi được vậy rất có khả năng bằng một lý do nào đó bị ai đó 'cầm nhầm' .

Tuy cây bút này chỉ có tác dụng với Minh , người khác có đoạt cũng không làm gì được nhưng mà . . . cây bút này mà mất thì Minh sẽ khóc không ra nước mắt .

Vì không nghĩ ra cách bảo quản bút thần kỳ , Minh vẫn cứ để nó trong Hành Trang , còn chưa dám lấy ra dùng .

Ngày đầu tiên đi học . . . đã có thật nhiều việc làm Minh cảm thấy mệt mỏi , thật nhiều việc 'không như ý '.

Ngay cả đi học . . . cũng là một việc không như ý .

_ _ _ __ _

Chặng đường đi học cũng không có vấn đề gì , Minh đến trường cũng mới là 7h sáng , thật sự còn rất sớm tất nhiên giờ này cổng trường đã mở , cửa cầu thang đã mở mà cửa lớp hắn cũng đã mở .

Minh xách cặp tiến vào lớp , hắn vốn nghĩ hắn đến sớm nhất lớp rồi nhưng mà không ngờ còn có người đến trước hắn .

Một cô bé ngồi trong lớp từ bao giờ , đầu đang gục lên hai cánh tay , mái tóc dài che hết cả khuôn mặt , cũng không biết là đang ngủ hay đang thức .

Minh cũng không định làm phiền người ta cứ thế về chỗ cũ của mình mà ngồi xuống .

Cũng chẳng biết có phải Minh làm ồn đến cô bé hay không , cô bé hơi ngước đầu dậy nhìn hắn .

Cô bé nhìn Minh , Minh tất nhiên cũng nhìn lại sau đó . . . hơi hơi giật mình .

Nói sao nhỉ , lúc trước trong lễ khai giảng Minh luôn cảm thấy thiếu thiếu .

Tứ đại của A7 đã xuất hiện 3 người vậy người cuối cùng đâu ? .

Hiện tại người cuối cùng rốt cuộc cũng đã xuất hiện , cô bé này dĩ nhiên trốn khai giảng ? .

Khụ . . . nếu không vì Dương có lẽ Minh cũng học người ta , trốn khải giảng thật , vấn đề này Minh thậm chí còn ủng hộ Thanh Thanh .

Thanh Thanh thì không biết Minh nhận ra mình , hướng về Minh mà nói .

"Hôm qua tớ không đi khai giảng , cậu có biết chỗ nào còn trống không ? ".

Thanh Thanh thật sự xinh lại thêm nhìn nàng hiện tại có chút uể oải như con mèo lười vậy , càng thêm vài phần 'lạc thú'.

Minh đánh giá Thanh Thanh bằng mắt một lần từ đầu đến cuối , miệng vẫn đeo khẩu trang , thản nhiên lắc đầu .

"Mình cũng không nhớ chỗ nào còn trống ".

"Đằng ấy đến sớm thế , chơi bài không ? ".

Câu hỏi của Minh đúng là làm Thanh Thanh hơi hơi bất ngờ .

Đằng ấy đến sớm thế , theo lý thuyết câu sau phải là 'đằng ấy đến lúc nào thế ' .

Hoặc lại như 'đằng ấy tên là gì '.

Tự nhiên lại hỏi chơi bài không ? .

Có điều mắt Thanh Thanh sáng lên , cũng gật đầu .

Minh cười cười , từ trong cặp rút ra một bộ bài tú lơ khơ mới toanh , tất nhiên là hôm qua mua còn chưa bóc .

Chậm rãi bóc bộ bài tú lơ khơ , Minh nhếch miệng , đáng tiếc là hắn đeo khẩu trang , người ta không đánh giá được vẻ phong trần tiêu sái của hắn .

Rút ra bộ bài mới toanh , Minh cũng không nhìn Thanh Thanh mà nói .

"Đằng ấy đánh được tá lả không ? ".

Thanh cũng gật đầu , tá lá , tiến lên hai miền nam – bắc , tấn thậm chí cả xì tố nàng cũng biết chơi , đương nhiên chỉ là chơi cho vui mà thôi .

Thanh Thanh sau khi gật đầu , ánh mắt xinh đẹp hơi mở lớn bởi nàng thấy Minh xào bài .

Nói sao nhỉ , kiếp trước Minh cũng đăng ký học một khóa cờ bạc bịp , cũng học một khóa dạy ảo thuật về bài , mua không ít dụng cụ .

Hồi đó thứ nhất là hắn đang trong quá trình 'cưa' Tâm , thứ hai là vì hắn rảnh , thứ ba là vì hắn giàu .

Cờ bạc bịp thật ra cũng không đến mức như Ngôn Phi , chỉ là đôn bài mà thôi , cách chia bài , cách đếm bài , đại khái là vậy .

Minh thì không ham mê trò này , học coi như để biết .

Về phần ảo thuật về bài thì Minh lại khá thích , tập luyện cũng phải đến vài năm dù sao nó thuộc về nghệ thuật biểu diễn , có tác dụng trùng kích thị giác rất lớn , có thể làm say mê một đám em gái .

Hiện tại trình độ của Minh không giảm mà còn tăng mạnh bởi vì so ngón tay của một đứa bé 15-16 tuổi thì phải hơn xa ngón tay của trung niên ngoài 30 , độ linh hoạt không cùng đẳng cấp .

Thế là rất nhanh , chỉ cần nhìn Minh chia bài , ánh mắt của Thanh có chút . .. mê tít .

Cũng không phải là mê trai mà là bị 'trùng kích thị giác' dù sao .. . cái năm nay những người như Minh hiếm vô cùng .

Hồi Minh đi học , đám ảo thuật gia về 'bài' nhiều như lá mùa thu , thời điểm đó là năm 2018 còn phong trào này thì rộ lên vào khoảng năm 2015 .

Hiện tại mang thủ đoạn những năm 2015 - 2018 về năm 2003 chẳng nhẽ không gây ấn tượng được với con gái người ta sao ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.