Long Hạo chỉ nhìn Tu Y, tay khư khư giữ chặt lọ bánh quy, bên miệng còn vươn chút vụn bánh, Tu Y biết rõ là do nguyên thân tính cách nên giờ hắn cảm giác muốn đậu tiểu tử này một chút. Nhưng nguyên tác cốt truyện Long Hạo có chút khuynh hướng tự kỉ, hắn giờ làm động tác khiến tiểu tử để lại bóng ma thì đừng nói nghỉ hưu, Long Ngạo Thiên có thể khiến hắn Tu Y trải qua cơn ác mộng bảo đảm cực kì tồi tệ. 
Kiềm hãm một chút, Tu Y ôm Long Hạo đứng dậy đặt hắn ngồi vào ghế bàn ăn, hơi hướng người hỏi: " Nhóc có muốn ăn gì không để ca làm cho ngươi ăn?" 
Long Hạo vẫn cứ nhìn Tu Y, hồi sau mới khẽ gật gật đầu, nhóc con lầm bầm nói nhỏ: " Gì cũng được" 
Nhìn diện than tiểu tử trước mặt, Tu Y thấy hắn cùng thuộc một dạng với Long Ngạo Thiên, nhẹ thở dài Tu Y chỉ hy vọng trước mắt Long Hạo không cần trở thành Long Ngạo Thiên thứ hai. 
Làm tốt công tác chuẩn bị thực phẩm Tu Y quyết định làm món cơm rang trứng đơn giản cho hắn và Long Hạo. Lúc còn trạch nam Tu Y cũng có chút tài nghệ nấu ăn nên món cơm rang nhanh chóng được bày biện trên bàn ăn. 
Sau lục tử lạnh tìm chút sữa hun nóng lên cấp cho Long Hạo rồi hai người ai ăn phần đấy, theo nguyên tắc chung không ai nói chuyện với ai. 
Ăn xong liếc nhìn đồng hồ cũng đã tới 11 giờ nhưng Long Hạo mới năm tuổi tiểu hài tử sao có thể thức khuya như vậy, bắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-nghi-huu/194123/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.