Tắt nguội khói lửa, trong không khí lưu lại hương cỏ cháy xung quanh là mớ hỗn độn trộn lẫn tro đen lẫn mảnh vỡ phản quang kính. Mọi thứ đều trở nên yên tĩnh trừ tiếng mèo kêu thanh nhỏ phá tan bầu không khí. Vừa thoát ra cửa tử Lạc Dương ôm chặt Lực Tử ngốc lăng ra, ai ở cứu bọn họ? Không chỉ riêng bọn họ hai người nghĩ vậy bên ngoài còn tỉnh táo Tử Kỳ cùng Mục Tâm cũng không rõ, chằng là cái dị năng giả nào tiện đường qua giúp bọn họ. Nhưng để ngưng tụ được lượng thủy cầu lớn như vậy chỉ có thể là ba cấp hơn, mà hiện tại thủy hệ ba cấp đều không có trình báo qua đâu? Trừ bỏ Văn Mang bên ngoài mọi người đều tự hỏi. Văn Mang thu thập hảo ba cấp cúc hệ thực vật biến dị tinh thạch chạy về phía hướng phát ra thanh âm mèo kêu. Hỏa Hỏa hắn không chết? Chạy về phía tòa nhà đối diện hắn dừng lại đây là lần đầu tiên hắn tâm lại đập nhanh như vậy, hắn xuẩn miêu còn sống?!! Hắn chân không dám tiến tới, cỡ nào rực rỡ hy vọng mang lại ngươi lại nhân bội người thất vọng Văn Mang hắn đang sợ điều thứ hai, hắn không muốn lần nữa mất mát. Đêm đó trở thành hắn duy nhất hắc ám ác mộng, vũ xối cửa xe bên ngoài đêm phố lạnh băng vắng bóng người. Hắn bên tay lái, ngoài tuy lạnh nhưng hắn bên này xuẩn miêu lại thập phần ấm áp. Đậu miêu bên nhìn tiểu miêu tạc mao tâm tình cũng hảo lên, bỗng lớn sức nước đâm vào hắn cửa xe, lúc sau không có lúc sau nữa. Hắn ngất xỉu sau, tỉnh lại ở bệnh viện, toàn thân vô hữu tỉnh ị đầu tiên là tìm nhà hắn Hỏa Hỏa nhưng thứ hắn nhận lại là cái xác loang lỗ vết thương vô khí Hỏa Hỏa. Bọn họ ai cũng nói hắn gặp tai nạn lại bình yên vô sự qua nhưng hắn rõ cái kia trụ nước chỉ có Mạn Thanh làm ra. Văn Mang điên cuồng tìm Mạn Thanh báo thù nhưng hắn lại vô thanh vô tức, đau đớn cho hắn sở hữu duy nhất chỉ miêu quang ái mạt thế đã đến. Mạt thế thức tỉnh 2 cấp lôi hệ dị năng hắn cuối cùng tìm được Mạn Thanh ở C thị căn cứ phá đi hắn nguyên căn thủy hệ dị năng định giết thì Mạn Thanh người sống sờ sờ biến mất trước mặt hắn tìm không ra. Trôi trôi dật dật ở đây gần một năm hắn cũng không có thú vui mới nhà hắn sủng vật mất lúc sau, hắn không thích đụng chạm vào con mèo khác cảm thấy không thoải mái. Nhìn đoàn lông mao sáng ươm mắt tinh màu hổ phách quen thuộc thanh âm hướng hắn kêu, nắm chặt lấy Hỏa Hỏa thân mình. Như tìm được vật bảo mất lại hắn ghì mãi không buông. Đợi khi Tu Y khó chịu hướng hắn buông tha Văn Mang mới thả tay ra, nhìn nam chân gầy hơn lúc trước tinh soái ôn nhu nam thần nay một thân trầm khí, Tu Y cảm thấy có chút đau lòng mà đi cọ hắn mặt. Vui sướng cảm xúc trung hắn đuôi bị nắm vác lên không hiểu chuyện gì xảy ra Tu Y bị đôi lớn bàn tay chạm vào mông theo sau là nhịp nhàng cái đánh tả lực vào hắn mông. Lực đánh không mạnh không làm đau hắn thân, nhưng với linh hồn gần 30 tuổi nam nhân bị đánh mông cỡ nào lỗi lạc quang minh. Mặt vô bieur tình mắt mèo hoàng kim liếc nhìn đang răn dạy nam nhân, hận không thể khắc lên mặt ngươi đang làm cái gì. Hỏa Hỏa mặt làm Văn Mang tức giận cũng áp xuống. Hắn tức giận vì Hỏa Hỏa là cái yêu tinh lại không bảo vệ tốt chính mình nhưng lại thập phần ấm áp vì nó bảo vệ mình, ôm chặt Hỏa Hỏa thân người sủng nịch nói "Hỏa Hỏa về nhà" Tu Y hoang mang, Văn Mang không điều gì hỏi hắn sao? Nhưng hắn là con mèo hỏi thì làm sao trả lời. Ngoan ngoãn bị ôm Tu Y theo Văn Mang trở về cùng đống người. Nhìn bọn họ kinh ngạc ánh mắt Tu Y thực không hiểu nam nhân này làm gì đáng sợ sự việc mà để khi ôm một con miêu ôn nhu cười lại bị đám người mắt chữ O mồm chữ A như thế OAO! " Văn Mang đây là người mới thu sủng vật?" Lạc Dương lắp bắp hoảng sợ nhìn sủng nịch ánh mắt của Văn Mang làm hắn không thể nhớ đến cái nụ cười ôn nhu theo đó là hàng loạt ác quỷ chém giết đâu. "Ân là nhà ta Hỏa Hỏa" Văn Mang không tiếp tục nói tiếp, ôm Tu Y lên xe cố định chỗ ngồi. Trên đường về, bọn người trên xe đều lặng im không ai dám hó hé cả thế giới chỉ còn đúng cuối nam nhân cùng hắn miêu, Lạc Dương bọn họ không nói nhìn Văn Mang này mặt thà hắn như cũ lặng băng thì tốt hơn. Tử Kỳ nhìn Văn Mang sủng nịch hận không thể đem nó biến thành của mình đâu ra súc sinh hưởng dụng nàng nam thần, mỉm cười ôn nhu e lệ hướng Tu Y cái tay:" Văn Mang ca nhà ngươi miêu thật đáng yêu, ta sờ nó được không?" Chưa đợi Văn Mang trả lời nàng tay cũng sắp đụng đến lại bị cái đuôi quất qua, mảng đỏ rát tay Tử Kỳ rít khí rụt tay về kinh ngạc nhìn chỉ chưa tròn 2 tuổi miêu." Mang ca nhà miêu thực hung người cần phải trông giữ nó kĩ càng" "Hỏa Hỏa giỏi quá biết dùng đuôi đánh kỹ nữ rồi" Văn Mang hai tay cầm hai chân trước Tu y mặc kệ hắn kháng cự mà hôn hôn hắn đầu- Văn Mang ngươi bị cái gì nhập vậy?- Tu y kinh hoảng. Lạc Dương cũng không hề biết Văn Mang là mang cái miệng độc vậy nhìn xem Tử Kỳ giờ mặt muốn bao nhiêu đen thì có bấy nhiêu."E hèm! Lần này nhiệm vụ thành công chúng ta nên chúc mừng" "Không thành công"Văn Mang lên tiếng. "Như thế nào không thành công, không phải nó bị tiêu diệt rồi sao?" Thương Hi trên ghế trên quay xuống hỏi. " Nó không di chuyển, từ đầu đến cuối rẽ nó đều bám trụ vào dưới nền đất" điều này hắn cũng không rõ, các kia cúc biến dị sắp đạt 4 cấp, nhưng nó không biểu hiện chạy trốn nhưng nếu không phải nó thì là cái thực vật nào? "Có phải hay không cái kia cấp 0 biến dị" Mục Vinh chợt hỏi. Lạc Dương cũng thấy có lí, thực vật khu này đều bị tiêu diệt sạch sẽ chỉ còn riêng cái kia biến dị cấp thấp, nhìn người đang nằm trên người mình hán tử Lực Tử đang bổ sung lại dị năng, đổi tay lái tài trước là Mục Tâm:" Lực Tử ngươi thử kiểm tra xem thực vật kia còn ở hay không?" Vừa khôi phục xong trên mặt còn chút xanh cũng gượng dậy nhưng lại lảo đảo ngã xuống Lạc Dương lòng ngực, chịu bó tay hắn đành mượn Lạc Dương cái này nệm dựa mệt mỏi nói:" Thật ra cũng có chút kì lạ về cái đó thực vật" "Có gì kì lạ" Lạc Dương lấy tay xoa xoa mồ hôi trên trán Lực Tử ( trời ơi ông công thụ còn chưa phát sinh chút tình người, thì phải ăn cẩu lương rùi) "Ban đầu khi ta tiếp cận nó, nó cũng kháng cự nhưng sau lại hòa bình cho ta dung nhập làm ta dễ dàng khống chế nên ta nghĩ nó là cấp thấp thực vật nhưng giờ nghĩ lại chuyện này cũng quá lạ, dường như nó có ý thức" nói đến đây ai cũng trầm mặt có ý thức tang thi hay thực vật đủ để hiểu nội ý nhân loại cũng 6 cấp trở lên, nó vì bảo tồn nên ngụy trang thành cấp 0 biến dị! Như vậy cũng quá thông minh rồi, tưởng tượng đến cấp 6 thực vật như thế nào khủng bố, chỉ cần nó muốn dễ dàng quét đi cái căn cứ nhỏ. "Ta không còn cảm nhận được nó" Lực Tử la lên. "Có thể nó bị tiểu đội khác diệt thì sao?" Thương Hi dè dựt. Cũng có khả năng này nhưng Lực Tử lại không nghĩ vậy vì nguyên bản nơi kia cũng không có khí tức nó tựa như chưa từng tồn tại"Nơi đó không còn nó khí tức" Đoàn lông xám Tu Y không khỏi chột dạ. Hắn đang ngủ trưa thì bị cái dị năng tiến đánh ban đầu cũng phòng ngự nhưng sao thấy không gì nguy hiểm nên mới buông mình ra, để nó tự do thâm nhập dù sao hắn nguyên lực lượng đều trong thân xác này còn cái kia hoa chủ yếu là vũ khí nên cũng không sợ yên tâm ngủ tiếp. Đang ngủ hắn ngửi mùi cháy khét nhà đối diện hàng xóm cúc hao loại giống hắn đang bị tấn công, tạo thành cầu dây đằng còn đốt, hắn tự hỏi mấy người trong cầu có bị gì không, nhưng thấy bên ngoài có mấy cái dị năng giúp đỡ nên hắn cũng không nghĩ nhiều, sao thấy dây đằng buông lỏng ra hiện bên Văn Mang góc mặt hắn đuôi mèo đều dựng lên, Văn Mang hắn ở trong có hay không nguy hiểm? Đầu hắn tràn ngập nguy cơ, cái kia biến dị ẩn đột phá bốn cấp Tu Y sợ Văn Mang xảy ra chuyện, đứt ruột tìm thương thành mới cập nhật biến hình dị dược, tốn 25 tích phân làm bông hoa tách rời hắn xuống lòng đất theo hắn thao tác xử lí gốc rễ biến dị hoa, còn hắn bên ngoài nhìn mấy cái ngất xỉu sao, sốt ruột nhanh cắt phụ giúp Văn Mang bên dưới hỗ trợ, thu hồi hoa cúc vào hắn túi vật không gian trò chơi. Niệm ma chú tạo cầu nước lớn dập tắt ngọn lửa, sau đó liền bị Văn Mang bắt được mang về nhà, vậy nói đúng hơn bọn họ gặp nguy hiểm cũng có phần của mình lỗi. Mặt lấy lòng hướng Văn Mang cọ, hy vọng biến hình sau không cần tìm hắn tính sổ. " Chuyện này không cần nói ra" Văn Mang lấy tay xoa xoa Tu Y đầu trầm giọng nói. " Ta cũng nghĩ vậy, cấp 6 thực vật như thế nào yêu nghiệt mọi người cũng hiểu rõ,nó có hòa ý thì chúng ta không nên đụng vào không chừng lại kéo dài mấy trận đánh vong mạng người" Lạc Dương ý tứ mọi người cũng hiểu rõ, tất cả không thanh đồng nhất ý nghĩ không cần trêu chọc vào nó. Lạc Dương chợt nhớ ra thứ gì hỏi Văn Mang:" Văn Mang ngươi có tìm thấy thủy hệ dị năng đã giúp chúng ta không?" " Không thấy" "Có lẽ người đó không muốn ra mặt thì chúng ta không nên tìm hiểu sâu" Mục Vinh lên tiếng. "Cũng đúng, vậy thôi chúng ta trước ghé thôn bên bắc tây thành phố A nghỉ ngơi sáng mai lại lên đường" Lạc Dương nói. Tử Kỳ mặt đẹp nhưng nội tâm giờ cũng thực mau hỏng, trên xe không ai quan tâm nàng bị bắt nạt ở này tiểu đội nàng còn không bằng một con mèo, Tử Kỳ nàng xứng ra cũng là mỹ nữ hiếm hôi không gian dị năng ở căn cứ chịu nhiều người truy phủng, nàng coi trọng Văn Mang là phước của hắn, hắn không biết nhận thì đừng trách mình, cấp 6 biến dị thực vật cùng đống vật tư này bảo đảm cho nàng ăn ngon mặc đẹp nhiều nam nhân hầu hạ, tốt hơn phải rong ruổi khắp nơi cùng đống không biết thương hoa tiếc ngọc nam nhân. Còn Thương Hi thường bênh nàng nay cũng ngó lơ,... hừ các ngươi như vậy đừng trách ta.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]