Chương trước
Chương sau
Dương Nam Phủ, thành bắc Vân gia khu mộ viên,
Đối mặt với Độc Bà Bà quái đản phương thức chiến đấu như một con chồn hôi thả ra vũ khí sinh học vậy Tống Khuyết cũng không chút nào nao núng. Ô Long Đao cực nhanh bay múa bảo vệ toàn thân, đồng thời còn tạo ra một vực trường chân không đem hết thảy vật chất cách ly ra ngoài hắn vẫn giữ nguyên tốc độ nhắm thẳng địch nhân mà đến.
Độc Bà Bà kinh hãi, không có cách nào tránh khỏi mụ vội vàng vận đủ công lực cầm lấy mộc trượng như chiếc côn dài đâm thẳng về phía trước.
“Ầm!”
Cứng chọi cứng va chạm cùng Tống lão ma Ma đao, cái này làm từ không biết loại gì mộc chất cây trượng không gánh được trong đó khủng bố lực phá hoại, lập tức nổ thành mạt gỗ phiêu tán lả tả trong không trung.
“Hừ!”
Độc Bà Bà lúc này dù cũng mượn xảo lực hoá kình tá rơi đi không ít lực đạo nhưng vẫn là bị chấn cho nội thương không nhẹ. Bên khóe miệng lập tức trào ra máu tươi, đau đớn kêu lên một tiếng rồi chật vậy lùi lại phía sau mấy bước, để lại trên mặt đất một vệt thật dài vết chân.
Phủ Việt Cước!
Nhân lúc nó bệnh muốn nó mệnh, trong người khí huyết lăn lộn còn chưa kịp bình phục chút nào, trước mặt bà lão này đã là Tống gia lôi đình vạn quân một cước.
“Ầm!”
“Khục khục khục …”
Lão yêu bà như một bao tải rách bị quật bay thất điên bát đảo ra xa chục trượng.
Bất chấp đau đớn, mụ vừa gian nan nửa quỳ trên mặt đất chống tay ngửa mặt lên tìm kiếm địch nhân thân ảnh, Tống Khuyết giọng nói lạnh lùng đã vang lên sau tai.
“Không cần cử động!”
Nói đồng thời, Ô Long Đao lưỡi đao sắc bén đã kề sát lên cổ mụ, hắn Lĩnh Vực đã chặt chẽ bao bọc lấy đối phương. Chỉ cần yêu bà này có bất cứ một hành động mờ ám nhỏ nhặt nào, Tống gia rất sẵn lòng ban cho nàng một vết cắt vừa đủ.
Tạm giữ lại Độc Bà Bà mạng nhỏ cũng chỉ vì để đảm bảo vạn vô nhất nhất thôi, hắn Tesseract năng lượng có 9 thành 9 nắm chắc giúp Vân Hi mấy người trừ độc. Nếu đối phương còn không biết điều, Tống Khuyết cũng sẽ tuyệt không nhân nhượng lưu tình.
Cảm nhận sau lưng tiểu tặc khí cơ tập trung, Độc Bà Bà lập tức thành thật, đàng hoàng ngồi im một chỗ, ngay cả trên thân thể cất giấu mấy món đồ chơi cũng không có chút nào dị động.
Tống đại quan nhân thấy vậy hài lòng, nhanh chóng dùng ngón tay tại trên người nàng điểm nhanh mấy cái.
Tiệt Huyết Chỉ!
Môn này đến từ lão Huyết võ học đối với cầm cố võ giả trên cơ thể lưu thông khí huyết vô cùng hữu hiệu, bị trúng chiêu người hầu như bị nó hạn chế đến 9 thành thực lực. Lần này cũng không nữa lo lắng lão yêu bà giở trò gì mờ ám.
Làm xong hết thảy an toàn biện pháp sau, Tống Khuyết mới tạm thời hạ đao xuống quát khẽ:
“Đi thôi!”
Độc Bà Bà không nói một lời, dường như nhận mệnh vậy hết sức nghe lời ngoan ngoãn đứng dậy, hai người cứ thế chậm rãi đi về bên kia chỗ Hùng Bá 3 người.
Lúc này Vân Hi cũng đã như Thanh Trúc không chịu nổi hôn mê đi qua, chỉ còn Hùng Bá có vẻ đã vô ngại. Ngốc Hùng ít nhất cũng là Ngũ giai luyện tạng võ giả, thêm nữa thằng này thể chất đặc biệt, một chút khói độc này không đủ quật ngã được hắn đấy.
…...
Sợ Độc Bà Bà độc công uy lực, rút kinh nghiệm lần trước, lần này Tống Khuyết áp tải mụ đến cách Hùng Bá 3 người khoảng hơn chục trượng liền dừng lại. Thông qua Lĩnh Vực tinh tế cảm nhận Vân Hi hai người sinh mệnh dấu hiệu cũng không có quá lớn bất thường, chỉ giống như bị hôn mê thôi, hắn tâm thần nhất thời đại định.
“A Hùng, ngươi không có vấn đề gì chứ?”
“Thiếu gia, khi nãy còn có chút choáng váng, bây giờ đã không sao. Chỉ là Vân tiểu thư cùng Thanh Trúc ta gọi nhiều lần nhưng vẫn không có tỉnh lại.” - Ngốc Hùng thành thật trả lời.
Không phải chí mạng độc dược liền tốt nói, Tống đại quan nhân lúc này mới quay sang Độc Bà Bà quát:
“Giao ra giải dược, đem chuyện rõ ràng bàn giao, hôm nay bản thiếu còn có thể suy xét cho ngươi một cái thống khoái.”
“Khục khục ..”
Bà lão kia khi nãy ăn hắn một cước, ngực còn chưa thể thuận khí đây. Mở mồm ra liền húng hắng ho một tràng mới có thể thuận khí nói chuyện, nhưng cũng không trực tiếp trả lời thằng này câu hỏi mà hiếu kỳ hỏi lại:
“Tiểu tử, bà bà rất hiếu kỳ, làm sao ngươi nhìn thấu ta ngụy trang?”
“Xuỳ!” - Tống gia khinh thường cười lạnh.
Dám trước mặt Ảnh đế so bì diễn kỹ, cái này gọi là múa đao trước mặt Quan công sao? Thật sự không biết chữ chết viết như thế nào.
Ngay từ khi mụ này còn chưa bắt đầu biểu diễn, thông qua Lĩnh Vực dò xét Tống Khuyết đã thấy trên thân thể đối phương có nhiều dấu hiệu bất thường rồi. Giấu trong quần áo mang đầy các loại ly kỳ đồ vật không nói, đặc biệt là khí huyết của mụ, dù đã cực lực che giấu, trong mắt hắn vẫn là vô cùng rõ ràng phồn thịnh có được không.
Bằng cái đó tu vi còn đi đóng vai một người già yếu lưng còng mắt chậm, đi mấy bước cũng cần run rẩy chống gậy, đây không phải lạy ông tôi ở bụi này sao.
Nhưng lời không thể như thế nói, Tống Ảnh đế còn là giả bộ cao thâm mạc trắc khinh thường:
“Ngươi nghĩ thi triển một chút tiểu thủ đoạn dịch dung là có thể qua mắt được bổn thiếu? Còn bà bà, tiểu nha đầu nghĩ đầu thai sớm điên rồi đi? Nếu muốn để ta giúp ngươi thành toàn, bàn giao hết thảy rõ ràng, Tống mỗ lập tức tiễn ngươi lên đường.”
Kẻ này hóa trang rất khéo, nhưng duy chỉ có đôi mắt là bỏ sót. Này hai con mắt thanh minh thấu triệt, lấp lánh như ánh sao, tuyệt đối không thể là một vị gần đất xa trời bà lão có được. Hơn nữa kết hợp với trên người nàng thực lực, Tống Khuyết liền đoán đối phương số tuổi tuyệt đối không cao, có lẽ cũng chỉ tầm đôi mươi đổ lại mà thôi.
Bởi khi nãy đã thử qua, vị này độc nữ tư chất có thể nói phi phàm. Bằng như thế thiên tư, muốn tu luyện đến Nhị lưu trình độ thật sự không cần quá khó khăn, nói chung là một vị thiếu nữ tuyệt đối không sai.
Bị người như thế đơn giản vạch trần, Độc Bà Bà vô cùng kinh ngạc, cũng không màng bản thân đang trong trạng huống nguy hiểm mà vẫn hiếu kỳ bức thiết muốn biết.
“Trả lời câu hỏi của ta, ta sẽ cho ngươi nói ra hết thảy.” – Giọng nói lúc này đã không còn là như khi nãy khàn khàn già nua, mà là của người trẻ tuổi trong trẻo lảnh lót.
Tống gia không vui nhướng mày, Ô Long Đao khẽ dùng lực, nhấn sâu vào cổ nàng thêm một chút.
“Hừ, dường như ngươi còn chưa minh bạch mình hiện tại tình cảnh?”
Nha đầu này chắc chắn cũng luyện thể, da thịt thật sự bền dẻo kinh người. Tống Khuyết đao sắc bén là thế dí vào người nàng bổn ý là muốn cắt ra một vệt nhẹ đe dọa nhưng không thành. Đối phương càng được dịp ngênh ngang ngẩng đầu:
“Hừ, không phải là bị người kề đao vào cổ định chặt đầu sao, có cái gì ghê gớm. Ngươi không muốn nói vậy thì cứ xuống tay đi.”
Nhìn kẻ này thế mà lớn lối như vậy, Tống đại quan nhân cũng khá nóng mắt.
Việc hôm nay không cần nghĩ cũng đoán ra được tất nhiên là Đỗ Như Hối cùng Vân Lai Phúc mấy người làm ra, vốn hắn chỉ là muốn hỏi thêm mấy việc nhưng giờ xem ra không cần thiết.
Đã ngươi thực sự muốn chết, lão tử liền chiều ngươi.
Cảm nhận chủ nhân thanh đao như ngưng tụ thành thực chất sát khí, Độc Bà Bà lòng cũng hơi rét, vội vàng quát ngừng:
“Dừng lại!”
“Làm sao? Bây giờ sợ rồi?”
Đối mặt Tống Khuyết khinh thường ngữ điệu, nàng cũng không rảnh quan tâm, chỉ là hung hăng xoay người trừng mắt nhìn qua:
“Tiểu tặc, ngươi dám giết ta? Không sợ ngươi cái kia nũng nịu bạn gái không thể tỉnh lại? Nói cho ngươi biết, nàng trúng cô nãi nãi độc môn kỳ độc Hồng Phấn Khô Lâu, ngoài ta ra trên đời sẽ không còn ai biết cách giải.”
“Hừ, doạ ai? Trên đời không có gì là không có cách giải, hơn nữa …”
Tống gia cười lạnh trả lời, đồng thời trên tay hắn đao khẽ hướng xuống dưới khẽ vạch một cái.
Tức thì, nha đầu này trước ngực áo bị rạch ra một vệt lớn, bên trong chiếc yếm màu trắng cứ thể loã lồ trước mặt mọi người.
“Khốn nạn! Ngươi cầm thú này muốn làm gì?”
Nhìn nàng này hai tay bịt chặt trước ngực trợn mắt căm phẫn, Tống Khuyết bĩu môi không thèm tiếp lời. Nữ nhân này người gầy khô như que củi, ngay cả trước ngực phần đặc trưng của nữ nhân cũng dán sát vào người hầu như cùng phần lưng thư thế thẳng tắp, mặt hàng này có cho hắn hắn còn đánh cho.
Đang muốn quyết tử bảo vệ trong sạch Độc Bà Bà thấy tiện nhân kia bộ dáng coi rẻ. Đối phương vậy mà ko thèm nhìn nàng, ngược lại đưa ánh mắt tập trung xuống dưới đất vừa rồi ngực áo đứt ra làm rơi vãi một đống chai lọ lập tức biết mình hiểu nhầm.
May mắn đồng thời nàng cũng nổi lên tức giận, gằn giọng cười mỉa:
“Hừ, trong này đúng là có thuốc giải, nhưng không biết loại nào ngươi dám dùng sao?”
Có thuốc giải liền tốt, việc còn lại Tống thần y hắn lo được.
Tống Khuyết không cùng nàng nói nhảm, chỉ là dùng hai mắt băng lãnh nhìn nàng lành lạnh nói:
“Việc đó không nhọc ngươi lo lắng, đã ngươi không chịu phối hợp vậy chết đi.”
Nhìn tiểu tử này dám đến thật, Độc Bà Bà điên cuồng quát lớn:
“Dừng lại! Hôm nay nếu ta chết, các ngươi tất cả cũng phải chết theo.”
“Hừ, lão tử thật là phải xem ta sẽ làm sao mà chết.” - Tống lão ma tâm tình không chút nào dao động, Ô Long Đao đã hoá thành một vệt hắc mang hướng phía nàng cổ nhỏ chém qua.
“Aaaaa….!!!!”
Đúng lúc này, trong linh hồn pháp tướng truyền đến điên cuồng báo động, dường như đang có một thiên đại tai hoa đang ập xuống để Tống Khuyết toàn thân mới mọc được mấy cọng lông tơ hết thảy dựng lên.
Hắn vội vàng phi thân lùi về phía sau, hầu như đồng thời lúc này, Độc Bà Bà tiếng thét chói tai cũng truyền tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.