Nguyệt Khuyết Các,
Sau khi dự xong khánh công yến, Vu Đại Thanh liền vội vội vàng vàng kéo thuyền chạy đi rồi.
Để lại cho Tứ Hải Thương Hội 3 đại thuyền hàng, còn lại mấy chiếc lão Vu đều hết thảy mang đi, kéo về tận Giang Nam Cự Kình Thương Hội Tổng bộ để bổ sung vào bọ họ Vu gia đã gần thấy đáy kho hàng.
Lão đầu này vốn còn muốn tất cả chở đi cơ, nhưng Vân Hi cùng Tống Khuyết kiên quyết phản đối nên mới không thể không cắt lại 3 thuyền hàng như thế.
Dù hàng hóa mang đi, Cự Kình Thương Hội cũng sẽ theo đúng giá bán ra trả đủ tiền, bọn hắn cũng sẽ không có thua thiệt gì nhưng mục đích của Tống – Vân hai người là xây dựng, phát triển lên Tứ Hải, bây giờ không có chút hàng hóa cung ứng vậy làm ăn cái gì, bọn họ cũng cần mở rộng mạng lưới quan hệ nha.
Chính vì thế lão Vu chỉ có thể tiếc nuối kéo theo 7 thuyền hàng trở về thôi.
Lúc này, ngồi trong Vân Hi biệt viện, tai nghe cô nàng này vui sướng kể về chuyến đi này trải nghiệm lớn nhỏ việc thú vị, Tống tặc mắt còn không thành thật hữu ý hay vô tình cứ liếc qua nàng đôi chân dài thẳng tắp.
Cặp kia như bạch ngọc đùi đẹp, khi nãy chỉ là kinh hồng vừa liếc nhưng quả thật quá bắt mắt rồi.
Đáng tiếc! Vừa rồi Vân mỹ mi đã vào trong phòng thay lại trang phục thường ngày váy dài, để Tống gia bây giờ chỉ có thể nhìn nàng ẩn hiện dáng người mà mơ màng.
“Hừ!”
Gặp tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-lam-thien-dao/1369890/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.