Ưng Giản Sầu,
7 đạo nhân mã đang giục ngựa chạy nhanh.
Dẫn đầu chính là một người cực kỳ to lớn da đen nam tử tay nắm song chùy, dưới thân hắn cưỡi tọa kỵ đồng dạng là một con hổ màu đen khổng lồ, vô cùng bá khí. Kẻ này chính là Hùng đại gia.
Bây giờ ở nhà đã có Thải Hồng bảo vệ, quanh khu Linh Giang cũng không cần lo lắng thằng nào chán sống ghé qua gây sự, vì thế Tống Khuyết lần này chuyến đi chính là đưa ra lực lượng mạnh nhất. Hắn, 5 vị gia tướng cùng Tiểu Hắc hết thảy có mặt.
Hùng Bá cũng là lần đầu được cưỡi Tiểu Hắc uy phong một hồi, lúc này đang hứng thú bừng bừng giục nó phi nhanh, một mình chạy phía trước mỹ kỳ danh cho đoàn người mở đường đây.
Theo sau mấy người đều là ước ao không được, ngay cả Tuệ Vô cùng Vu Ngọc Đức, khi nãy nhìn thấy Tiểu Hắc lần đầu cũng thiếu chút mù cả mắt chó. Đơn giản là quá uy vũ rồi.
“Tống huynh thật sự bao dung với hạ nhân.”
Dù trong lòng khá âu sầu, Vu Ngọc Đức còn là không khỏi đối với Tống gia giơ lên ngón cái ngợi khen. Thực sự không cùng mình hạ nhân đố kỵ, có đồ tốt cũng không nhất thiết chiếm đoạt về mình, chủ nhân như thằng này quả thật đốt đèn lồng cùng tìm không thấy.
Được người khen ngợi Tống Khuyết tự nhiên vui vẻ, cười lên sang sảng khách khí một phen sau thấy bên cạnh vị này đại thiếu mặt giăng đầy mây đen, hắn liền cho đối phương chỉ điểm:
“Vu huynh có phải đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-lam-thien-dao/1369863/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.