Mai Viên Sơn Trang,
Thẳng thừng từ chối Sa Mách Quyền yêu cầu, nhưng dù sao đối phương hiện cũng đang là cùng mình một phe, Tống Khuyết nghĩ ngợi một hồi rồi nói:
“Lão ca ngồi chờ ta một lát.”
Để lại lão Sa Mách ngồi đó lo lắng chờ đợi, Tống lão gia đi vào trong phòng không bao lâu, lúc ra liền mang theo một bình sứ.
“Đây là?” - Đưa tay nhận lấy đối phươg đưa ra bình sứ, Sa Mách Quyền nghi hoặc dò hỏi.
“Đây là giải dược, liều đủ dùng trong 1 năm giải dược.”
“Thật sự?” – Lão Sa Mách nghe vậy kinh hỉ quá đỗi.
Tống Khuyết nhẹ gật đầu. Chỗ này chính là giải dược hơn 1 năm qua hắn không dùng, nhưng cứ gom lại đề phòng bất trắc, bây giờ vừa lúc tất cả đem tặng cho người.
Đợi đối phương đem bên trong lọ đồ vật đổ ra kiểm tra, xác nhận là hàng thật không lầm sau Tống Khuyết mới mở miệng:
“Sa Mách huynh, có lẽ ta chỉ giúp được ngươi đến như vậy. Ngươi cầm cái này rồi đi đi, tìm nơi nào yên bình trốn đi, hay tận dụng thời gian này còn lại đi làm việc gì mà mình thích, đừng quay lại đây nữa.”
Sa Mách Quyền nghe vậy sắc mặt liền biến ảo liên hồi, Tống Khuyết cũng không thúc ép, cứ ngồi đó lẳng lặng chờ thằng này quyết định.
Hồi lâu sau, có lẽ đã đặt được quyết tâm, lão Sa Mách mặt mới giãn ra quay sang hắn cười chắp tay cảm kích:
“Đa tạ Tống huynh đệ, ta vốn tội ác tày trời, có thể vô lo vô nghĩ sống nốt 1 năm cuối đời cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-lam-thien-dao/1369841/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.