Cao gia,
Cho nhi tử giảng giải tất cả tiền căn hậu quả, lão Cao lúc này mới không nhịn được đối với Cao Tuấn hỏi thăm:
“Nhi tử, nói nói cho ta biết, ngươi cùng Tống Khuyết quan hệ thế nào?”
“Hừ, chả ra sao cả. Lão cha, ta phải nói ngươi đừng bị thằng này bề ngoài lừa gạt. Đó chính là một kẻ tham hoa háo sắc, bội tình bạc nghĩa tiểu nhân, tuyệt đối không nên thâm giao.” – Không biết nghĩ đến chuyện gì, Cao đại thiếu khó chịu hận hận nói ra một phen lời.
“Ầm!” ... “Ai ui”
Bỗng dưng bị ăn một cái tát vào gáy, Cao Tuấn đau đến nổ đom đóm mắt gào lớn.
“Lão cha, đang yên đang lành đánh ta làm gì?”
“Đánh ngươi là nhẹ, sao có thể như thế nói xấu Tống thiếu hiệp đây.”
What???
Còn Tống thiếu hiệp?
“Lão cha, ngươi sẽ không bị làm sao đi?”
Mở miệng nói chưa hết câu, nhìn thấy Cao Kiệt sắc mặt bắt đầu âm u tiểu Cao đành ậm ặc câm mồm.
“Nhi tử nha, Tống thiếu hiệp người này làm người trượng nghĩa, lòng dạ khoáng đạt thích giúp đỡ người khác ....(Cắt bớt 100 vạn từ) .... chính vì thế, ngươi nên nhiều hơn cùng nhân gia kết giao học hỏi, ngươi chơi cùng bằng hữu như thế, vi phụ cũng cảm thấy an lòng.”
Nghe lão cha mình ba hoa chích chòe đem người nào đó khen thành một đóa hoa tuyệt thế, Cao Tuấn trong lòng tức thì đậu đen rau muống. Dù rất sợ lão Cao dâm uy, lúc này hắn còn không nhịn được trợn trắng mắt phun tào:
“Lão cha, ngươi đây là bị tiểu tử kia cho rót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-lam-thien-dao/1369821/chuong-321.html