Dặn dò Chung Hồng phát cho đám quan binh mỗi người một cái hồng bao của ít lòng nhiều, Tống Khuyết liền thân thiết mời Từ, Ngô, Thập tam lão cùng một đám Nguyệt Khuyết Các trưởng lão đến tửu lâu tâm sự giao lưu tình cảm.
“Hiền chất, hôm nay ngươi cùng Đỗ Như Hối trở mặt vậy cũng không phải một cử chỉ khôn ngoan.” – Nghĩ đến khi nãy suýt chút xảy ra chiến sự, Từ Thanh cũng không khỏi thay tiểu tử này lo lắng hãi hùng.
“Ha ha, Từ huynh, ngươi quá coi thường nhà ta Các chủ!” – Không đợi Tống lão gia mở miệng, Thiết Phi Long lúc này đã cười lên sang sảng thay hắn giải thích.
“Ngươi đến muộn còn không biết đi, trước đó Các chủ đã cùng Đỗ tặc giao đấu một chiêu, hai bên lực lượng ngang bằng ai cũng không làm gì được ai. Chính vì thế mới có thể chấn nhiếp Linh Giang Bang để bọn hắn mới chần chờ không dám manh động.”
“Còn có chuyện như thế!” – Từ, Ngô mấy người lập tức trợn mắt há mồm.
Thấy 3 lão nhìn sang, Tống Khuyết cười gật đầu:
“Bá phụ yên tâm, tuy hiện giờ ta không đánh thắng được Đỗ Như Hối, nhưng hắn muốn làm gì ta đồng dạng cũng không dễ dàng. Nếu không phải Linh Giang Bang cử bang tới phạm vậy Nguyệt Khuyết Các bên này liền không có gì phải sợ hãi.”
Nghe hắn nói chắc như đinh đóng cột tràn đầy tự tin, Từ Thanh, Ngô Thiên hai người nhìn nhau trong mắt trần đầy kinh hãi cùng kinh hỷ.
Tốc độ phát triển quả nhiên cứ nhanh như ngồi hỏa tiễn vậy bây lên trời, cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-lam-thien-dao/1369799/chuong-299.html