Vô biên vô tận hắc ám,
Giữa một không gian hỗn độn không có trời đất tối tăm, Tống Khuyết phân hồn như một cơn gió qua lại tìm kiếm khắp nơi.
“Có ai không?”
“Bảo bối, mau ra đây!”
......
“Con trai, đừng sợ, ba ba đến đón ngươi đây!”
“Ngoan, con trai, mau ra đây với ba ba!”
Tống tiện nhân đi vào vùng này tinh thần không gian liền bắt đồng không giữ được miệng liên mồm ba hoa, quả thật thằng này cũng có mấy phần độc miệng chân truyền, kia Kiếm Linh rất nhanh không chịu được hắn lải nhải, lúc này hiện ra truyền lại thần niệm:
“Ngươi ... ngươi là ai?”
Tống Khuyết vui mừng quá đỗi, quả thực là Kiếm Linh nha, hắn hớn hở hô lớn:
“Bảo bối, ta chính là cha của con đây, mau ra đây gọi ba ba!”
“Không .. không phải, đừng lừa ta. Ta là thiên địa sinh thành, ngươi mới không phải ta phụ thân đâu.”
Ấy zô, linh trí còn không thấp sao. Nhưng làm sao mà vượt mặt được Tống tiện nhân con cáo già này, chỉ thấy hắn bắt đầu dụ dỗ:
“Ai? Là ai nói với con những điều đó? Tất cả đều đều là lũ lừa gạt, lòng mang ý xấu muốn chia cắt cha con chúng ta. Ngoan bảo bối, ta thực sự là phụ thân của con nha. Sao con lại có thể nói ra những lời như thế, có biết vậy sẽ làm tổn thương rất lớn đến ba ba không?”
Vừa nói, một bầu không khí bi thương còn nhuộm đẫm không gian để tiểu gia hỏa kia cũng hơi chột dạ.
“Ngươi ... ngươi nói ngươi là phụ thân ta, vậy có gì bằng chứng?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-lam-thien-dao/1369764/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.