“Đa tạ Tống gia!” – Cảm nhận được Tống Khuyết ánh mắt hài lòng nhìn qua, lão Phạm cũng không nhịn được trong lòng kích động.
Tần Vũ cũng không kiểu cách, đã nhận lời đến nơi này trong lòng hắn cũng đã có đo đếm, chắp tay chào sau liền sảng khoái chọn một chiếc ghế ngồi xuống.
“Người tới!”
Bên ngoài cửa lập tức chạy vào 2 vị bang chúng.
“Dâng trà, cho mời 2 vị Phó Bang chủ đến đây.”
“Rõ. Bang chủ!”
Lúc này Tống Khuyết mới quay sang cười cùng lão Tần hỏi han chuyện nhà.
“Tần huynh là người gốc Thanh Hà hay là từ nơi khác tới?”
“Hồi Tống Bang chủ, tại hạ tổ phụ là người Hà Bắc, sau tòng quân xuôi nam mới bắt đầu khai chi tán diệp tại Dương Nam. Phụ thân ta cũng thế, cơ duyên xảo hợp cuối cùng định cư tại nơi này, vì thế tính lên tại hạ có thể coi là nguyên gốc người Thanh Hà không sai.”
“Ha ha, hóa ra Tần huynh là binh lính thế gia. Thảo nào xem ngươi khí chất đã thấy cứng cỏi kiên nghị, khác hẳn thường nhân.”
“Bang chủ quá khen!”
Đúng lúc này Nhiếp, Thẩm 2 người dắt tay tiến đến.
“Thiếu gia!” ... “Tống thiếu!”
“Mau ngồi, ta cho 2 người giới thiệu vị này là Tần Vũ huynh đệ, Tần huynh, đây là ta Mãnh Hổ Bang 2 vị phó Bang chủ Nhiếp Phong cùng Thẩm Tử Minh.”
“Hạnh ngộ!” ... “Hạnh ngộ!” - 3 người lập tức cho nhau chào hỏi.
Đợi tất cả an tọa, Tống Khuyết mới bắt đầu mở miệng:
“Tần huynh, chắc hẳn Phạm Nhất Vượng đã thay ta cho người chuyển lời, hiện giờ ta muốn hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-lam-thien-dao/1369691/chuong-191.html