Ma giáo
“Bẩm báo thiếu chủ, đây đều là những ảnh vệ Giáo chủ lựa ra cho người.
“Là những người này?”
“Vâng”
Tề Vũ Hạo bước qua mười tám tên ảnh vệ, đột nhiên dừng lại trước mặt tên ảnh vệ sau cùng, hung hăng trừng mắt nhìn đối phương một hồi, hừ lạnh một tiếng, sau đó phất tay áo rời đi.
Cũng không quay đầu lại, nói: “Ta chỉ cần tên đứng sau cùng kia, những người khác tùy ý ngươi an bài.
“Thế nhưng, thiếu chủ......” Một người không đủ a.
Quản gia còn chưa kịp nói hết lời, đã không nhìn thấy thân ảnh của thiếu chủ nhà mình đâu nữa.
Lầu Phỉ Thúy [*]
[*] lầu xanh đó.
“Ai da ~ Vị công tử này, mời vào trong a.” Tú bà cố ý ép giọng phát ra tiếng nói lanh lảnh khiến Vũ Hạo nhíu mày.
“Tìm cho ta gian phòng sạch sẽ, mang cô nương xinh đẹp nhất chỗ này đến hầu hạ ta.” Tề Vũ Hạo đem một thỏi bạc ném lên bàn, không muốn cùng tú bà nhiều lời, thanh âm kia thực sự khó nghe.
“Được, công tử đừng vội, nơi này của ta đều là những cô nương thanh mảnh diễm lệ, vừa vặn giờ này quan khách lại không quá đông.” Tú bà cười lấy lòng cẩn thận thu bạc trên bàn.
“Được rồi được rồi, mau dẫn đường!” Tề Vũ Hạo không nhịn được nói.
Tú bà dẫn Tề Vũ Hạo đến trước cửa phòng, phân phó các cô nương hầu hạ tốt khách nhân liền rời đi.
Tề Vũ Hạo vừa vào cửa liền ngửi thấy một cỗ mùi hương đầy kích thích, trong nháy mắt lư hương đang cháy liền bị dập tắt.
“Công tử.” Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-lam-cai-bong-cua-nguoi/42839/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.