“Khí ma sát!”. Nhược Nhất kinh hãi thốt lên, “Vì sao Nguyệt Hoàng lại sinh ra ma khí?”.
Từ lần cuối Nhược Nhất gặp nàng ấy tới nay chưa đầy nửa tháng, người hào sảng như Nguyệt Hoàng lại sinh ra khí ma sát sao?
Thương Tiêu khẽ cau mày, suy nghĩ một lát rồi nói: “Ma khí sinh ra thuận theo thiên, địa, nhân linh. Trời đất bất tử bất diệt, khí ma sát cũng bất tử bất diệt, và đương nhiên ma cũng là thể bất tử bất diệt. Lần trước, ta làm vỡ nội đan của Cửu Man. Nhưng ma khí không hề biến mất”. Thương Tiêu ngừng một lát như nhớ tới điều gì đó, khó khăn nói: “Lúc ấy, trên người ta và nàng đều… đều dính máu của nàng. Nguyệt Hoàng vừa hay phá vỡ cơ thể của Cửu Man, nên có lẽ lúc ấy ma khí đã bám lên người Nguyệt Hoàng”.
Nhược Nhất nghĩ lại mọi chuyện, cũng chỉ có giải thích như thế mới hợp lý. Nhược Nhất và Thương Tiêu vẫn đang nói chuyện, cuộc chiến bên kia càng thêm kịch liệt. Phi vũ của Nguyệt Hoàng giống như thanh kiếm sắc nhọn đâm về phía Mạc Mặc và cũng lao về phía Anh Lương chủ.
Ban đầu Lương Anh chủ không hề bận tâm, chỉ đỡ vài cái, chắc là hắn nghĩ những lông vũ ấy biết phân biệt người, chúng sẽ không làm hắn bị thương. Đến tận khi một phi vũ bùng bùng lửa giống như thanh kiếm sắc nhọn làm cánh tay non nớt của hắn bị thương, thì sắc mặt liền hắn biến đổi, đứng sững trên không trung, mất hết hồn vía vì kinh sợ.
“Chủ tử!”. Các môn đồ xung quanh kinh hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-muon-den-cuu-chau/1296571/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.