Yên Nhiên thì từ sớm đã bị lôi từ trên giường dậy để đi thỉnh an Hoàng Hậu, vốn phi tử dưới ngũ phẩm không có tư cách tới cung của Hoàng Hậu thỉnhan. Có điều Yên Nhiên là tú nữ mới tiến cung, ngày đâu tiên không tránhđược phải đi thỉnh an, tuy không tình nguyện nhưng vẫn phối hợp chuẩnbị. Nàng dặn dò: “Nhất định phải ăn mặc trong sáng thuần khiết một chút, chúng ta đi thỉnh an chứ không đi làm bia.” Họ tự biết suy nghĩ tronglòng tiểu như nhà mình, đồng thanh đáp lời.
Trước khi ra ngoài, Yên Nhiên nhìn thoáng qua Thư Nhu lại liếc nhìn ThanhThiển, sau đó thấp giọng nói với Thanh Thiển: “Thanh Thiển, hôm nayngươi ở lại, đừng quên những gì ta nói với ngươi ngày hôm qua.”
“Vâng, tiểu thư, nô tỳ nhớ kỹ.”
Yên Nhiên nhíu mày: “Ừ, Thanh Thiển, Sơ Ảnh, các ngươi lúc nào cũng phảinhớ kỹ ở trong cung không giống ở nhà, xưng hô gì đó đừng để người tabắt được nhược điểm mới tốt.”
“Vâng, tiểu chủ.”
Yên Nhiên dẫn theo Thư Nhu vào cung của Hoàng Hậu, Di Hòa Điện của nàngcách Vĩnh Khang Cung không gần, vì vậy cố gắng dậy sớm. Đến nơi lạithành một trong những người đầu tiên, nhất thời có chút xấu hổ.
Thế nhưng nhóm phi tử đã tới lại không thấy xấu hổ, họ cười rộ lên: “Đây là Mạc muội muội phải không? Nhìn bề ngoài quả là có vài phần giống MạcPhi nương nương khi mới vào cung vài năm trước nhỉ.”
Yên Nhiên trong lòng phiền chết được nhưng ngoài mặt vẫn đáp: “Thiếp tỳ không dám.”
Họ thấy nàng không thú vị cũng không để ý đến nàng nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-moi-la-sung-phi/172815/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.