Tống Thường Chi ấp úng, “Thiếp tỳ chỉ muốn… chỉ muốn…” 
“Muốn cơ hội thị tẩm?” 
Tống Thường Chi càng hoảng, nàng ta quỳ gối bên dưới, ánh mắt khô khốc,“Thiếp tỳ không dám, thiếp tỳ không dám.” Nàng ta hơi ngẩng đầu, lúc này mới bỏ qua sự hổ thẹn trong lòng vừa rồi, “Mong nương nương đề bạt.” 
Mạc Yên Nhiên chạm vào chén trà, gõ ra những tiếng leng keng, giống nhưđang gõ vào lòng nàng ta, “Đề bạt? Ta không biết có biện pháp gì để đềbạt. Như thế này đi.” Nàng đứng lên đi về phía nàng ta, dừng lại ngaytrước mặt nàng ta mấy tấc, “Nếu ngươi lấy ra điều kiện đáng giá hơn đểđề bạt ngươi, ngươi sẽ được như mong muốn.” 
Tống Thường Chi cảm thấy đầu óc mơ hồ, nhất thời không hiểu rốt cuộc Mạc Yên Nhiên muốn gì, ánh mắt đảo hai vòng, “Không biết nương nương…” 
“Nếu ngươi không nghĩ ra được phải làm thế nào thì e rằng ngươi thật sự không đáng để ta đề bạt.” 
Nàng đột nhiên hiểu ra rốt cuộc Mạc Yên Nhiên muốn cái gì, hoàn toàn khôngphải tin tức Phạm Dĩ Nhất và Đức Phi thường xuyên qua lại. 
Tống Thường Chi chậm rãi đụng đầu một cái, tiếng nói và tiếng đập vào đấtcùng vang lên, “Thiếp tỳ đã hiểu, nhất định không phụ sự kỳ vọng vủanương nương.” 
Mạc Yên Nhiên muốn có nhược điểm của Đức Phi và Phạm Dĩ Nhất, nhược điểm hết đường chối cãi. 
Mạc Yên Nhiên cúi đầu nhìn nàng ta, nở nụ cười gật đầu, “Đi đi.” 
Đôi khi sẽ là thế này, dù ngươi không muốn làm một số việc lại có một câyđao đưa tới trước mặt ngươi. Khác nhau chỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-moi-la-sung-phi/1633598/quyen-3-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.